"Tịch Liễu"
Hiên Viên Mặc nâng cằm nàng lên, ánh mắt rơi vào đôi môi mềm mại bóng loáng của nàng. Yết hầu hắn chậm rãi nhấp nhô, hắn nhịn không được cúi đầu đến gần.
Khí tức trên thân hắn có chút kỳ lạ. Trên người Hiên Viên Mặc chắc chắn sẽ có một mùi thơm nhàn nhạt dễ chịu, mỗi lần hắn ôm nàng như vậy, mùi thơm ấy sẽ bao phủ lấy nàng, làm nàng cảm thấy rất thoải mái. Nhưng bây giờ, mùi hương ấy đã không còn.
Tịch Liễu đột nhiên nhảy dựng lên, nàng theo bản năng đẩy Hiên Viên Mặc ra.
"Làm sao vậy?"
Hiên Viên Mặc đột nhiên bị đẩy nên có chút sửng sốt, Tịch Liễu đã đứng dậy, nàng nhìn hắn với ánh mắt phòng bị, sau đó liên tục lùi về phía sau.
"Tịch Liễu?"
Ánh mắt Hiên Viên Mặc lộ ra vẻ khó hiểu.
Vẫn bộ dáng anh tuấn ấy, quả thật giống Hiên Viên Mặc y như đúc. Tịch Liễu hoài nghi cảm giác của mình có phải sai rồi không, nàng chần chờ, mãi sau mới mở miệng hỏi: "Tại sao Ma Quân chưa nói lời nào đã đi?"
"Hắn nói, ta phải đối xử tốt với nàng."
Hiên Viên Mặc mở miệng giải thích, Tịch Liễu cũng không tin, nàng lắc đầu, lùi về phía sau một bước: "Đột nhiên có chút nhớ Ma Quân, mấy năm nay hắn đối với ta rất tốt."
"Nàng muốn gặp hắn?"
Trong mắt Hiên Viên Mặc chợt lóe lên tia sáng, nhưng cái sự vui sướng chợt lóe lên này của hắn đã bị Tịch Liễu bắt gặp.
Hiên Viên gia là một gia tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-am-phu/3080206/chuong-46.html