Tịch Liễu nói: "Ta muốn ăn cháo."
Hai mươi mấy loại cháo đều đặt tới trước mặt Tịch Liễu, nàng nếm thử từng loại, tuy nhiên tất cả đều không giống mùi vị mà đáy lòng nàng thèm muốn. Cái kia không giống như vậy! Trong trí nhớ của nàng cháo rất thơm, chỉ cần cầm bát cháo trong tay là có thể cảm nhận được hương vị của hạnh phúc. Mà những thứu này, nhìn tuy là đẹp mắt, ăn vào hương vị cũng không kém, nhưng lại thiếu cái cảm giác kia khiến cho nội tâm Tịch Liễu rối bời.
"Ta ăn no rồi."
Tịch Liễu không cười, nàng đứng dậy đi vào phía tẩm cung. Ma Quân vội vàng đuổi theo: "Nương tử, giữa trưa ngươi còn muốn ăn cái gì?"
"Ăn cháo, nhưng mà không phải những thứ này."
Bước chân dừng lại, Tịch Liễu quay người nhìn về phía Ma Quân, trầm tư suy nghĩ rồi nói: "Ta nhớ rõ có một loại hương vị đặc biệt ngon, ta muốn thử xem "
"Được, ta nhất định giúp nàng tìm được hương vị mà nàng muốn."
Ma Quân nghiêm túc đồng ý. Khóe môi Tịch Liễu cong lên nhưng đáy mắt lại không có cười ý, giống như một cái xác không hồn vậy.
Trong trí nhớ của hắn Phượng nữ không phải như vậy, lúc thức dậy, nàng cười, mặt mày cong cong, tiếng cười êm tai đi vào lòng người. Nội tâm Ma Quân bỗng cảm thấy mình thật thất bại, trong đầu vang lên câu nói của Tịch Liễu ngày ấy: " Nếu như thích thì chỉ cần liếc một cái thôi cũng đã thích rồi."
Hắn biết rõ! Thật ra Tịch Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dau-am-phu/3080182/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.