Đối mặt với câu hỏi ôn nhu của người yêu, rốt cuộc thiếu nữ kể chuyện ngàn năm trước bị đoạt thần cốt.
Ngữ khí hời hợt, giảng giải cơn ác mộng thống khổ.
Nỗi đau bị khoét thần cốt không gì sánh được, nhưng hiện tại, nàng không còn nhớ rõ.
Nàng chỉ biết, mỗi một ngày đều sống không bằng chết, bị người mình yêu phản bội, so với khổ hình dằn vặt còn khó chịu hơn vạn lần.
Cũng còn tốt, tất cả chuyện cũ, đều đã qua.
Bây giờ, nàng đã tìm được người thích hợp, mà người kia, vĩnh viễn sẽ không từ bỏ nàng.
"Kiếp trước Tuần Thiên Tinh thuận lợi gạt ta, ắt hẳn là do Sùng Lăng nhúng tay vào, bằng không, chỉ bằng thuật che mắt, sao ta có thể nhận nhầm người..."
Hồi tưởng lại hình ảnh Giản Tùy Tâm chết thảm, trong lòng hai người vẫn còn sợ hãi.
Rốt cuộc Dụ Tư Dực cũng hiểu vì sao tiểu cô nương âm thầm làm như vậy, nàng chỉ muốn thu hồi thần cốt ---
Không lấy được thần cốt, đời này, A Giản chỉ có thể đi một con đường, giống như đời trước, chết trong tay Sùng Lăng.
"Tại sao không nói cho ta biết?"
Dụ Tư Dực đau lòng, nhưng đành bất lực, vào giờ phút này, nàng bắt đầu căm hận bản thân, không cách nào giúp người mình yêu vượt qua cửa ải sinh tử, nội tâm tự trách vạn phần.
"Ta không muốn liên lụy đến nàng và Dụ gia, nếu Sùng Lăng thật sự trở mặt, ta sợ sẽ tổn hại mọi người..."
Thiếu nữ nhìn ra biểu tình áy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dai-ma-dau-bien-thanh-tieu-kha-ai/2572187/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.