Thời gian thấm thoát thoi đưa, rất nhanh đã đến ngày Dụ Tư Dực đến vực U Minh.
Biểu tình trưởng bối Dụ gia vô cùng điềm tĩnh, nhưng trong lòng đã sớm nghiêm trọng vạn phần, ngay cả Dụ Thi Linh, cũng cố ý từ Diệu Xuân Quán trở về.
"Mấy ngày này, ngươi và A Giản thay ta bảo vệ Dụ gia."
Dụ Tư Dực quay người về biểu muội nhẹ giọng căn dặn, đảo mắt một cái, ánh mắt rơi vào con hắc miêu nằm trong góc phòng, sắc mặt khẽ biến, nhưng cũng không nói thêm điều gì.
Nàng nói lời cáo biệt với ba vị trưởng bối, rồi xoay người bước đi.
Lần này, Dụ Tư Dực không cho ai đi cùng, ngay cả Giản Tùy Tâm, cũng không ngoại lệ.
Sau lưng có không ít người, nhưng mặt thiếu nữ có vẻ dày hơn ngày trước không ít, nàng tiến lên hôi môi người yêu một cái, sau đó ôm chặt, thanh âm mềm mại, nói.
"Ta chờ nàng trở về, về...Thành thân."
Tâm tư Dụ Tư Dực rối tinh rối mù, thành thân, hai chữ này có bao nhiêu mỹ hảo.
A Giản mặc giá y, nhất định rất đẹp.
Tưởng tượng dáng vẻ tiểu cô nương mặc hỉ phục trên người, khóe miệng Dụ Tư Dực vô thức vươn lên.
"Được."
Trở về, liền thành thân.
Sau khi Dụ Tư Dực rời đi, Dụ gia rơi vào nghiêm túc, trầm mặc, ngay cả việc Dụ Thi Linh luyện Cửu Văn Linh Thanh đan thành công, cũng bị phần trầm mặc này đánh vỡ vui sướng.
Lời thề nhiều năm trước đã thành hiện thực, người vui nhất, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dai-ma-dau-bien-thanh-tieu-kha-ai/2572175/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.