Editor: phần tác giả có lời muốn nói ở chương này rất quan trọng.
- -----------------------------------
Trời trong mây bay nhè nhẹ, gió thu chậm chậm lướt qua, hai người một rắn tĩnh lặng đi vào trong núi, tuy không nói gì nhưng không khí lại ngập tràn lâng lâng vui sướng, tiểu hài chậm rãi bước theo sau lưng Dụ Tư Dực, lồng ngực tựa như rót đầy mật ngọt, khóe môi nâng lên không ngừng, lén ngước mắt nhìn bóng lưng yểu điệu trước mặt, hai trái lê nhỏ bên má lần nữa được gọi ra.
Có lẽ khí thế lạnh lẽo trên người Dụ Tư Dực quá mạnh, phàm nơi nàng đi qua, không có đến một con linh hồ dám lại gần.
Ngộ Trúc dẫn đường, cái đuôi nhỏ uốn éo nhanh chóng tiến vào bụi cỏ, nhân lúc hai người còn ở phía sau, bò qua bò lại chơi đùa thích thú, bỗng nhiên trong không khí truyền đến mùi hương đặc biệt mê hoặc lòng người, chính là nó, thật khó mà tin được, linh xà không thể khống chế bản thân, muốn tới gần nơi tỏa ra mùi hương kia, chốc lát hương thơm càng dày đặc, cuối cùng nàng không chống cự được sự cám dỗ, luồn lách chui ra khỏi bụi cỏ.
Cặp mắt rắn đỏ ngầu mở to, lại quay sang nhìn về phía hai người phía sau, mùi vị là tỏa ra từ trên người tiểu cô nương.
Giản Tùy Tâm càng tới gần, hương vị kia càng thêm nồng đậm, linh xà thè cái lưỡi nhỏ, ngất ngất ngây ngây, loạng choạng giữ thăng bằng, thật giống người uống say, thấy tiểu hài đã tới trước mặt, liền hướng về phía nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dai-ma-dau-bien-thanh-tieu-kha-ai/2572068/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.