Trong đời Tuần Thiên Tinh chưa từng nhìn thấy ánh mắt khủng bố như vậy, âm lãnh hàn ý, lại sâu không đáy, gần như muốn ăn tươi nuốt sống nàng.
"Ngươi, ngươi..."
Nàng bị ánh mắt chăm chú kia làm cho cả người phát run, chưa nói thêm một câu, đã cảm thấy yết hầu ngứa ngứa, mùi máu tanh nồng kéo đến, tiếp tục phun ra một ngụm máu lớn.
Giản Tùy Tâm nhìn dáng vẻ hư nhược của nữ hài, lúc này mới sinh ra nghi hoặc, Dụ Tư Dực không giúp nàng ta dưỡng hồn sao?
"Sư thúc, ngươi muốn nói cái gì?"
Tiểu cô nương mềm mại đặt câu hỏi, giương mắt thoáng nhìn, thấy Dụ Thi Linh và Vân Bích bước ra từ y lư, cặp mi thanh tú hơi nhíu, nâng người đứng lên, mang theo nụ cười quan tâm lương thiện từng bước tới gần Tuần Thiên Tinh.
"Có phải người không thoải mái chỗ nào?"
"Ngươi, ngươi cách xa ta một chút!"
Nụ cười rõ ràng đáng yêu rực rỡ như vậy, lại khiến trong lòng Tuần thiên Tinh nổi lên từng trận sợ hãi, tự thấy bản thân không đắc tội với tiểu hài tám, chín tuổi này, chẳng biết vì sao nàng lại có địch ý lớn như vậy, bóng người nhỏ bé tiến đến càng gần, Tuần Thiên Tinh không khỏi hoảng sợ, nắm chặt chung trà trong tay, không nhìn về hướng tiểu hài một lần.
Không khí đột ngột vang lên tiếng va chạm gấp gáp.
Giản Tùy Tâm không tránh, vững vàng bất động tại chỗ, chung trà đáp trên trán nàng, sau đó rơi xuống đất vỡ tan.
Một dòng máu đỏ tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dai-ma-dau-bien-thanh-tieu-kha-ai/2572063/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.