Tiểu hài chăm chú cắn môi, chỉ dám thả ra nửa tiếng khóc, nước mắt một giọt lại nối một giọt rơi xuống, rõ ràng oan ức đến tận đáy lòng, nhưng trên mặt vẫn biểu lộ dáng vẻ quật cường, thật khiến người nhìn đau lòng.
Dụ Tư Dực đứng đó, trong lòng vừa chua xót vừa hoang mang, nàng không biết tiểu cô nương làm sao, một miếng bánh hoa quế, sao lại khóc thành bộ dạng thế này, nước mắt theo gò má trắng nõn chảy xuống, tiếp theo chảy vào trong lòng tiểu hài, trở thành vũng nước xoay vần lòng người, cảm giác đau đớn theo sóng nước dội ngược về tim lan tỏa ra khắp toàn thân, Dụ Tư Dực lúc này mới biết, nhìn một người khóc lại khó chịu đến vậy.
Thấy tiểu hài càng khóc càng thương tâm, nước mắt không có dấu hiệu ngừng lại, Dụ Tư Dực không thể tiếp tục đứng đó, đôi mắt phượng tràn đầy đau xót và sửng sốt, cuối cùng bước nhanh tới giường, tay chân luống cuống kéo người ôm vào lòng.
“A Giản ngoan, đừng khóc nữa có được không?”
“Không thích ăn bánh hoa quế, sau này ta sẽ không mua.”
Dụ Tư Dực dùng giọng nói nhỏ nhẹ, vỗ về tiểu cô nương trong lồng ngực, bàn tay còn lại nhẹ nhàng vỗ vỗ trên lưng, nhưng nàng không biết, nàng càng ôn nhu như vậy, Giản Tùy Tâm càng khó chịu, khó chịu đến nỗi không nhịn được muốn hỏi ra vấn đề bấy lâu không dám nói ---
Sao ngươi có thể giết ta? Làm sao ngươi có thể xuống tay được!!!
Giản Tùy Tâm trong lòng thảm thiết, không che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dai-ma-dau-bien-thanh-tieu-kha-ai/2572055/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.