Giản Tùy Tâm bị cơn đau làm tỉnh lại, nàng không biết bản thân đã hôn mê bao lâu, vết thương trên mặt đã kết vảy, hô hấp một cái cũng mang đến một trận đau đớn ruột gan.
Ánh trăng lạnh lẽo chiếu trên mặt đất, khiến nơi này càng thêm tĩnh mịch.
Muốn chết phải không?
Quả nhiên đám người Giản gia nói không sai, người như nàng xác thực không nên sống trên cõi đời này --- Thân là nữ tử, thế nhưng lại kế thừa Chúc Long Thú Hồn, năm đó nếu không phải vì cứu nàng, phụ mẫu sẽ không chết; biết rõ Tiên Ma không cùng tồn tại, nhưng lại một lòng dành tâm tư cho nữ nhân kia, cuối cùng khiến bản thân chết không toàn thây; bây giờ sống lại một đời, muốn thay đổi vận mệnh, há chỉ là chuyện viển vông thôi!
Giản Tùy Tâm hồi tưởng lại một đoạn ký ức trước khi chết, ánh mắt nữ nhân kia căm ghét nhìn nàng, chỉ khác một điều, hiện giờ lòng nàng không còn bất cứ rung động gì. Hồi ức kiếp trước, nàng trầm thấp cười vài tiếng, không còn cảm nhận được bất kỳ nỗi đau nào.
Cũng được, một thân tiện mệnh, chết thì chết đi, đời này không dây dưa với ta, nữ nhân kia nhất định sống càng vui vẻ.
Gió đêm ôn nhu phất qua, Giản Tùy Tâm tuyệt vọng nhắm mắt.
Đáng tiếc còn chưa đợi được nàng thật sự chết đi, trong màn đêm yên tĩnh, một trận tất tất tốt tốt bước chân vang lên, Giản Tùy Tâm kịp thời tránh qua một vệt bóng đen, không chờ nàng phản ứng, bóng đen kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-dai-ma-dau-bien-thanh-tieu-kha-ai/2572021/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.