Hạ Vân Kiệt.
Hồng Phong vốn không muốn nhắc đến tên Hạ Vân Kiệt, nhưng đã Diệp Hồng Đào hỏi đến, cũng chỉ đành thành thật trả lời.
Hạ Vân Kiệt!
Diệp Hồng Đào nghe vậy toàn thân không khỏi chấn động, cũng sát na hiểu ra vì sao Thư ký Phùng Chính Thành lại nổi giận lớn đến thế. Người khác không biết Hạ Vân Kiệt lợi hại thế nào, chẳng lẽ Diệp Hồng Đào hắn còn không rõ ràng lắm sao? Ngay cả Thư ký Phùng cũng dám mắng xối xả, ngay cả chủ nhiệm một bộ phận đặc thù cấp chính bộ của quốc gia cũng phải đích thân đêm hôm khuya khoắt dẫn theo người ngựa vũ trang đầy đủ xuất động, cẩn thận từng li từng tí nói chuyện cùng, vậy mà ngươi chỉ là một phó viện trưởng bệnh viện nhân dân thành phố lại dám phát sinh xung đột với hắn, lại còn nhẹ nhàng nói chỉ là một người làm công đến từ nông thôn, đơn giản là cuồng vọng vô tri đến cực điểm.
Diệp Cục, Hạ Vân Kiệt này có vấn đề gì...
Hồng Dịch Duy cùng Diệp Hồng Đào tương giao nhiều năm, thấy hắn mặt lộ vẻ kinh ngạc, trong lòng không khỏi dâng lên một tia dự cảm chẳng lành, vội vàng hỏi.
Ngươi và hắn rốt cuộc đã xảy ra tranh chấp gì, một năm một mười nói rõ chi tiết tường tận, một chút cũng đừng lọt mất.
Diệp Hồng Đào vẫy tay ngăn cản lời của Hồng Dịch Duy, ánh mắt như kiếm nhìn chằm chằm Hồng Phong, vẻ mặt nghiêm túc hỏi. Thấy Diệp Hồng Ba thần sắc nghiêm túc, Hồng Phong không khỏi cũng theo đó có chút căng thẳng, ấp úng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4805368/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.