Thời buổi này, mỗi người đều có một cách mưu sinh riêng, ở Tiên Nhân Kiều, thuật sĩ giang hồ lừa đảo bày quán còn nhiều mà, một người nguyện đánh một người nguyện chịu, Hạ Vân Kiệt còn không đến mức rảnh rỗi mà phải đi quản, chẳng qua vừa khéo lần này được Đổng Tư Tư mời tới, mà Trương đại sư này lại là nuôi dưỡng quỷ hồn để kiếm tiền, thật sự có chút quá đáng, hảo tâm hảo ý bảo hắn rút lui, hắn lại không lên đường, Hạ Vân Kiệt mới không chút khách khí ra mặt vạch trần hắn. Nhưng dù vậy, Hạ Vân Kiệt vẫn không muốn đem sự việc làm lớn. Cho nên hắn thấy Trương đại sư hai chân run rẩy, trán đổ mồ hôi, biết hỏa hầu đã không sai biệt lắm rồi, liền nhìn Trương đại sư hỏi:
Thế nào, có cần ta nói tiếp nữa hay không?
Không cần, không cần.
Lúc này Trương đại sư làm sao còn không biết mình đã đụng phải cao nhân chân chính, làm sao còn dám để Hạ Vân Kiệt nói tiếp nữa, nghe vậy vội vàng xua tay nói, cũng không còn dáng vẻ cao nhân đắc đạo ung dung bình thản như trước nữa.
Vậy món đồ chơi này thì sao? Còn muốn cầm trở về sao?
Hạ Vân Kiệt giơ giơ Trấn Ma Hoàn đã trở nên đen nhánh trong tay, lạnh lùng hỏi.
Không muốn nữa, không muốn nữa, Hạ đại sư cáo từ, các vị cáo từ.
Trương đại sư vừa cuống quít xua tay vừa quay người bỏ đi. Trương đại sư dĩ nhiên là muốn Trấn Ma Hoàn, nhưng hắn càng trân quý tính mạng của mình chứ. Những người có mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4805358/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.