A Bưu mỉm cười, hai tay đón lấy danh thiếp Hồng Phong đưa tới. Trên danh thiếp viết đầy chức danh, ngoài chức Phó viện trưởng Bệnh viện Nhân dân thành phố, còn có gì mà Ủy viên Chính hiệp Giang Châu thị, Phó chủ nhiệm y sĩ, Thạc sĩ sinh đạo sư vân vân... Cũng may mà hắn không ghi thêm chức danh con trai cục trưởng Cục Y tế, nếu không trên danh thiếp thật sự không còn chỗ để in chức danh nữa. A Bưu đối với chức danh Phó viện trưởng Hồng Phong cũng không quá kiêng kị, dù sao Viện trưởng bệnh viện cũng không quản được khách sạn. Điều A Bưu kiêng kị nhất là Hồng Phong có một ông bố là Cục trưởng Cục Y tế. Những thứ như an toàn thực phẩm, giấy phép vệ sinh của khách sạn lại thuộc sự giám sát của Cục trưởng Cục Y tế. Lão nhân gia người nếu không có việc gì lại đi tìm cớ gây sự, ba ngày hai bữa phái người đến kiểm tra, e rằng khách sạn thật sự chỉ có thể đóng cửa đại cát mà thôi. Trên mặt A Bưu vẫn mang theo nụ cười, nhưng ánh mắt trong tròng mắt lại chớp động không ngừng. Khách sạn Nhậm Gia Sơn Trang dù sao mới mở cửa không lâu, tuy cũng gặp phải một vài khách hàng khó chiều, nhưng khách có lai lịch như Hồng Phong mà còn nhất định phải đòi ông chủ khách sạn đích thân xuống bếp thì đây là lần đầu tiên. Trong chốc lát A Bưu trong lòng thật sự có chút thấp thỏm lo lắng. Nhưng nghĩ đến lời dặn dò của Cường ca, cùng với bói toán vô cùng thần kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4805347/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.