Dừng lại!
Thấy Cố Gia Hàng và những người khác, trừ Hạ Vân Kiệt ra, đều cúi đầu bước nhanh tới, rõ ràng muốn trực tiếp lướt qua bên cạnh, Nãi Mông Tha kiều nhan hàn sương quát.
A, đây không phải Nãi Mông Tha đạo hữu sao? A, Nãi Trát Luân đại sư ngài cũng ở đây à, là tới Tây Sơn du ngoạn sao? Vùng này ta quen, chi bằng ta dẫn đại sư và Nãi Mông Tha đi tham quan một phen? Thấy Nãi Mông Tha mở miệng quát bảo ngưng lại, Cố Gia Hàng trong lòng một trận ai thán, biết lần này có trốn thế nào cũng không thoát được, đành phải giả vờ như mới phát hiện hai người, một mặt
kinh hỉ
cùng
nhiệt tình
nói, nhưng lại quyết định một mình ở lại chặn hậu.
Hừ, không nhìn ra ngươi còn rất trượng nghĩa, sao lại muốn một mình ở lại che chở cho bọn họ sao?
Nãi Mông Tha lạnh giọng trào phúng nói. Cố Gia Hàng thấy mình bị Nãi Mông Tha vạch trần suy nghĩ, trong lòng không khỏi âm thầm kêu khổ, nhìn Nãi Mông Tha nhất thời cũng không biết nên ứng đối thế nào. Nãi Trát Luân thấy cháu trai hùng hổ dọa người, trong mắt lần nữa lóe lên một tia vẻ áy náy bất đắc dĩ, nếu không phải năm đó hắn gây thù chuốc oán quá nhiều, cháu trai của hắn lại làm sao đến nỗi rơi vào cảnh nam không ra nam nữ không ra nữ, tính cách cực đoan như bây giờ. Nhưng bây giờ nói gì cũng đã muộn rồi, chỉ có thể dùng phần đời còn lại của mình để bù đắp cho đứa cháu trai duy nhất mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4805327/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.