Bốn người vừa ngồi lên xe, xa xa đã thấy vị Đại Tư Tế người da đen kia và Ba Lỗ, người đang được hai vị bảo tiêu dìu đỡ, có vẻ hơi yếu ớt, bước nhanh về phía bãi đỗ xe.
Hạ lão sư, những người da đen kia đang đi về phía bên này, thật giống như là muốn cảm tạ ngài, ngài xem có phải là muốn…
Hoàng Xương Vũ thông qua kính chiếu hậu nhìn thấy những người da đen phía sau đang đi về phía bãi đỗ xe, cẩn thận từng li từng tí thỉnh thị nói.
Không cần, lái xe đi.
Hạ Vân Kiệt vốn cũng không muốn để Hồ Mai Anh và Y Lan Tuyết biết quá nhiều chuyện của hắn, nghe vậy vẫy vẫy tay nói. Hoàng Xương Vũ tuân lệnh đương nhiên liền đạp một chân lên chân ga, lái xe rời khỏi bãi đỗ xe Túy Vân Lĩnh, chỉ là khi hắn đạp ga rời khỏi bãi đỗ xe, lại không phát hiện môi của Hạ Vân Kiệt khẽ động một cái.
Không cần tìm ta, có duyên ắt sẽ gặp lại.
Bên tai vị Đại Tư Tế người da đen và Ba Lỗ không xa đồng thời vang lên tiếng của Hạ Vân Kiệt. Hai người nghe thấy âm thanh này, hầu như đồng thời thân thể cứng đờ, sau đó đứng ngay tại chỗ. Một lát sau, vị Đại Tư Tế người da đen kia mới phát ra một tiếng thở dài nói:
Hắn hẳn là một vị Cha Ma, chỉ tiếc không biết khi nào mới có thể gặp lại.
Cha Ma? Trung Quốc làm sao có Cha Ma được chứ?
Ba Lỗ kinh hô ra tiếng nói. Cha Ma ở quốc gia A Cập Á
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4805306/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.