“Ai nha, Vũ Kỳ ngươi không nói ta cũng suýt quên mất rồi, Diễm tỷ không phải là cái kia sao? Sao ngược lại lại không ôm Hồng tỷ mà lại ôm Kiệt ca trước?” Ô Vũ Kỳ vừa nói như vậy, Từ Giai lập tức mặt đầy hiếu kì bát quái mà hỏi. “Xì, chuyện này có gì kỳ quái đâu, mị lực của Kiệt ca lớn mà. Sau sinh nhật lần trước, vị tỷ muội kia của ta nói với ta, những tỷ muội kia của các nàng ngày ngày đều nhớ mãi không quên Kiệt ca đó!” Lưu Kha cười nói. “Cái gì loạn thất bát tao vậy, cái kia có thể giống nhau sao? Diễm tỷ thế nhưng là một les đó!” Ô Vũ Kỳ và Từ Giai cùng khinh thường nói. “Hắc hắc, vậy không phải càng chứng tỏ mị lực của Kiệt ca lớn sao? Có phải không, Kiệt ca? Cảm giác vừa rồi bị Diễm tỷ ôm trong lòng thế nào?” Lưu Kha cười hì hì nói. “Đúng nha, đúng vậy a. Vóc dáng của Diễm tỷ ở trong quán bar của chúng ta đúng là tuyệt vời nhất đó, nhất là cái mông kia, đừng nói là các nam nhân các ngươi, ngay cả nữ nhân chúng ta nhìn thấy cũng đều phải động tâm đó, ngươi không biết mỗi năm đều có không ít khách hàng mê luyến nàng, theo đuổi nàng sao. Đương nhiên khẳng định là uổng công vô ích mà thôi.” Ô Vũ Kỳ và Từ Giai nghe vậy lập tức gật đầu phụ họa theo, lúc nói chuyện, trong mắt lửa bát quái hừng hực cháy. “Trong đầu các ngươi ngoại trừ nghĩ những thứ này, còn có thể nghĩ chút cái khác hay không?” Hạ Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4805253/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.