“Phùng thư ký, ngài khỏe, xin chỉ thị!” Diệp Hồng Ba cố nhịn nội tâm chấn kinh, sải bước đi tới trước mặt Phùng Chính Thành thư ký, đứng nghiêm chào nói. Chỉ là khi chào, ánh mắt dư quang lại không nhịn được liếc về phía Cù Vệ Quốc đang đứng bên cạnh Phùng Chính Thành. Mặc dù Diệp Hồng Ba không quen biết Cù Vệ Quốc, nhưng ẩn ẩn vẫn từ trên người hắn cảm nhận được một tia uy nghiêm của người cửu cư cao vị, trong lòng không nhịn được âm thầm suy đoán thân phận của hắn. “Cù chủ nhiệm, vị này là thị cục công an cục trưởng của chúng ta, Diệp…” Phùng Chính Thành thấy Diệp Hồng Ba và những người khác tới, âm thầm thở phào một hơi, hắn còn thật sự lo lắng Cù Vệ Quốc dưới cơn nóng giận, trực tiếp để người của hắn tiến vào bắt người. “Không cần giới thiệu nữa, bảo người của ngươi tiến vào bắt người phụ trách tối nay tới!” Cù Vệ Quốc lại trực tiếp vẫy tay ngắt lời nói. Chưởng môn sư thúc tổ còn đang bị giam bên trong đó, hắn nào có tâm tình lằng nhằng khách sáo với những quan viên địa phương này. Thấy Phùng Chính Thành gọi Cù Vệ Quốc là Cù chủ nhiệm, tiểu tâm can của Diệp Hồng Ba không khỏi suýt nữa muốn nhảy ra khỏi cuống họng. Mặc dù hắn không đặc biệt rõ ràng về sự tình của bộ phận kia, nhưng dù sao cục công an cũng miễn cưỡng được cho là một bộ phận có chút đặc thù, cho nên mơ hồ cũng biết người phụ trách của bộ phận này không gọi là bộ trưởng cũng không gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4805250/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.