A Kiệt, ngươi có phải hay không đắc tội với người nào?
Trầm mặc hồi lâu, Thiệu Lệ Hồng hỏi.
Hồng tỷ đừng lo lắng, sẽ không sao đâu. Nhưng đã liên lụy đến chị rồi, thật xin lỗi.
Hạ Vân Kiệt mặt lộ vẻ áy náy nói. Thực ra lúc ở quán bar, Hạ Vân Kiệt đã nghĩ đến vấn đề này, nhưng hắn không muốn đem chuyện làm lớn chuyện, nên vẫn ngoan ngoãn lên xe cảnh sát. Nhưng trong lòng Hạ Vân Kiệt lại có một nghi vấn, chẳng lẽ La Đại Vĩ và Lý Cán Vũ không lo lắng Tần Lam sau khi biết sẽ truy tra sao? Vừa rồi sau khi ngồi lên xe cảnh sát, hắn không lên tiếng chính là đang suy tính việc này. Tuy nói sư phụ muốn hắn thành thật làm một người làm công bình thường, nhưng điều này không ý vị là, người khác ức hiếp thậm chí hãm hại hắn, hắn còn phải thành thật làm một người làm công!
Nói với ta liên lụy gì chứ! Ngươi vẫn là suy nghĩ thật kỹ xem gần đây có đắc tội với người nào không? Tỷ tuy rằng chỉ là một nhược nữ tử, nhưng dù sao tại Giang Châu thị kinh doanh nhiều năm, vẫn là quen biết mấy người.
Thiệu Lệ Hồng nói.
Đắc tội? Hình như có, một là La Đại Vĩ, con trai cục trưởng Cục Công an Vân Long khu, một vị là Lý Cán Vũ, phó đội trưởng đội trị an của bọn họ.
Hạ Vân Kiệt thấy Thiệu Lệ Hồng truy hỏi, đành phải bất đắc dĩ nói thật. Hắn biết cho dù hắn không nói, lát nữa đến Cục Công an La Đại Vĩ và Lý Cán Vũ vừa lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4805247/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.