Người đẩy cửa bước vào không phải ai khác, chính là Thanh Hồng lão nhân. Thanh Hồng lão nhân vừa bước vào, ánh mắt liền rơi xuống trên người Hạ Vân Kiệt. Tuy Cù Vệ Quốc sớm đã nói cho hắn, Hạ Vân Kiệt rất trẻ tuổi, nhưng tận mắt nhìn thấy một người trẻ tuổi như đại nam hài ngồi bên cạnh Hoàng lão, trong mắt Thanh Hồng lão nhân vẫn không nhịn được lộ ra vẻ kinh ngạc. Nhất là khi Thanh Hồng lão nhân ý thức được, bản thân từ lúc đi vào, lại không hề phát giác được bất kỳ dao động vu lực nào, trong lòng liền càng kinh ngạc hơn. Tình huống này chỉ có hai loại khả năng, một là Hạ Vân Kiệt giống như Hoàng lão chỉ là một người bình thường, mà một loại khác lại là, tu vi của Hạ Vân Kiệt cao hơn hắn rất nhiều, đến mức hắn căn bản không phát giác được dao động vu lực trên người hắn. Hiển nhiên khả năng chân chính chỉ có thể là loại sau! Bất quá những điều này đều là thứ yếu, điều chân chính khiến Thanh Hồng lão nhân chấn kinh, kích động là, trên ngón út tay trái của Hạ Vân Kiệt lại đang đeo một chiếc nhẫn màu bạc, trên chiếc nhẫn đó khắc một ngọn núi có tiên linh khí vờn quanh, không phải vật gì khác, chính là tín vật chưởng môn Vu Hàm Môn. Thanh Hồng lão nhân là đại đệ tử trong bối phận Thanh tự của Vu Hàm Môn, năm nay đã tám mươi lăm tuổi cao, cùng tiểu đồ đệ nhỏ nhất môn hạ Vu Trạch năm đó cũng chỉ kém năm tuổi mà thôi. Cho nên Thanh Hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4805227/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.