Cầm lấy đi, đây là một khối bảo thạch rất tốt, ta đã khắc Phù Lục vào bên trong, sau này đeo nó thì những thứ bẩn thỉu kia sẽ không thể đến gần ngươi được nữa.
Hạ Vân Kiệt thấy Chung Dương Dĩnh không dám nhận lấy viên sapphire, không khỏi cười cười nói.
Cảm ơn ngươi, Kiệt đại sư.
Chung Dương Dĩnh lúc này đương nhiên kính nể Hạ Vân Kiệt có thừa, nghe vậy không khỏi hai mắt sáng lên, vội vàng nhận lấy dây chuyền sapphire, cảm kích nói.
Cứ gọi ta là A Kiệt đi, đúng rồi, ta đã diệt nữ quỷ kia, ta nghĩ nếu Nhật Bản nhân biết điều thì hẳn sẽ không tìm ngươi gây phiền toái nữa. Nếu bọn họ dám lại tìm tới cửa, ngươi cứ nói cho ta biết. Ta lại muốn xem xem, bọn họ có phải là ăn gan hùm mật báo hay không, lại dám ở Trung Quốc giở trò quỷ.
Hạ Vân Kiệt nghe vậy nói. Nói đến đoạn sau, eo của Hạ Vân Kiệt ưỡn thẳng tắp, toàn thân tản mát ra một cỗ khí thế cường đại mà tự tin. Cỗ khí thế này tràn ngập khắp cả căn phòng, Hạ Vân Kiệt cả người lúc này phảng phất như núi cao sừng sững đứng thẳng, khiến cho nữ cường nhân như Chung Dương Dĩnh trong mắt cũng nhịn không được để lộ ra ánh mắt ngưỡng mộ, đáy lòng không khỏi dâng lên một cỗ xung động muốn cúi đầu xưng thần, vĩnh viễn quỳ rạp dưới chân hắn. Hạ Vân Kiệt tự nhiên là có cỗ tự tin này, hắn thân có thượng cổ Vu vương Hạ Vũ huyết mạch truyền thừa, lại được Vu Hàm môn chân truyền, tuổi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4805200/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.