Là nam nhân, có thể được một vị mỹ nữ tin tưởng như vậy, Hạ Vân Kiệt tự nhiên cảm thấy vô cùng tự hào, nghe vậy ngược lại ngượng ngùng cười cười, trong lòng cũng coi như hiểu thông suốt rốt cuộc là chuyện gì. Nhưng Hạ Vân Kiệt đáng thương lại không biết mình trong mắt Đỗ Hải Quỳnh căn bản chính là một vị đồng chí, nàng đối với hắn đương nhiên yên tâm đi.
Còn nữa, thân phận của ta là tiếp viên hàng không, thỉnh thoảng sẽ có phú nhị đại, quan nhị đại, cùng những kẻ tự cho là có vài đồng liền có thể mua được tất cả đến quấy rầy, cho nên về sau không chừng còn phải nhờ ngươi giúp ta làm lá chắn.
Đỗ Hải Quỳnh tiếp tục dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn Hạ Vân Kiệt nói. Nam nhân mà, luôn thích thay kẻ yếu bênh vực kẻ yếu, huống chi là mỹ nữ như Đỗ Hải Quỳnh, Hạ Vân Kiệt lại lần nữa không cần nghĩ ngợi liền nói:
Nếu sau này mọi người thuê chung cùng một chỗ, chính là bằng hữu, phương diện này có thể giúp được thì nhất định sẽ giúp.
Còn về những phú nhị đại, quan nhị đại kia, hắn đắc tội nổi hay đắc tội không nổi, Hạ Vân Kiệt căn bản không đi cân nhắc. Hắn khiêm tốn, hắn làm công, đó là bởi vì hắn muốn tay làm hàm nhai, muốn kiếm tiền nuôi sống mình, nhưng không ý vị rằng hắn thật sự chỉ có thể làm một người làm công mặc người ức hiếp. Giống như tên QQ của hắn, hắn là một người làm công không chịu ức hiếp, bởi vì hắn còn là một vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4805180/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.