Phùng Thư Ký, làm phiền ngài thông báo một chút với người bên ngoài, bảo họ tạm thời đừng vào nếu chưa được gọi, còn nữa, khóa cửa lại, lúc nối xương không nên làm phiền.
Hạ Vân Kiệt không trả lời lời của Phùng Văn Bác, mà xoay đầu trước tiên dặn dò Phùng Chính Thành.
Được rồi.
Dù Phùng Chính Thành thân là Thị ủy thư ký, bình thường cũng không biết đã trải qua bao nhiêu chuyện lớn, giờ khắc này nghe được lời phân phó của Hạ Vân Kiệt, lúc trả lời vẫn có chút thất hồn lạc phách. Đợi sau khi Phùng Chính Thành ra ngoài giao phó xong, lại khóa cửa cẩn thận. Hạ Vân Kiệt lúc này mới nói với Phùng Văn Bác:
Ngươi cứ như bình thường mà sờ xương trước, đợi khi nào ta bảo ngươi nối xương thì ngươi hãy dùng thủ pháp bình thường để nối xương.
Vâng.
Phùng Văn Bác nghe vậy cố gắng ổn định tâm tình của mình, sau đó giúp Dương Tuệ Nga giữ đúng tư thế, bắt đầu sờ xương trên mông đít nàng. Khi Phùng Văn Bác bắt đầu sờ xương, hai tay Hạ Vân Kiệt đặt trên lưng của hắn, sau đó nhắm mắt lại. Khi hai tay Hạ Vân Kiệt đặt trên lưng của Phùng Văn Bác, Phùng Văn Bác rõ ràng cảm nhận được dường như có một cỗ lực lượng thần kỳ đang chảy trong thân thể hắn, tay hắn sờ đến đâu, cỗ lực lượng kia dường như liền chảy đến đó. Đến lúc này, Phùng Văn Bác cũng coi là hoàn toàn hiểu rõ vì sao Hạ Vân Kiệt lại có lòng tin như vậy, đây là thủ thuật sờ xương cỡ nào thần kỳ, ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4805155/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.