Thật không phải ta, ta chỉ là thấy ngươi...
Hạ Vân Kiệt đương nhiên không biết Tần Lam có thói quen ngủ truồng, thấy nàng không tin, gấp đến độ mồ hôi trên trán đều túa ra. Cũng phải a, một đại cô nương gia, ngày thứ hai đột nhiên tỉnh lại, phát hiện mình ngủ ở trong phòng của một người xa lạ, mà trên người không mặc gì, ngươi nói không phải nam nhân làm, còn có thể là ai làm đây? Không trực tiếp mắng hắn vô lễ, cưỡng hiếp đã coi như là phi thường khách khí rồi!
Được rồi, ngươi không cần giải thích, trước tiên né tránh một chút, để ta mặc quần áo một chút được không?
Tần Lam nắm chăn, nghẹn ngào ngắt lời nói. Thị cục công an phó cục trưởng, đó chính là lãnh đạo của bộ phận nắm thực quyền a. Bình thường cỡ nào uy phong, đặc biệt là bọn đạo chích lăn lộn ở Giang Châu thị, ai nghe được tên nàng Tần Lam mà không phải nghe danh đã sợ mất mật chứ, nhưng hôm nay thì sao? Lại đem mình cởi sạch trơn, để cho một người trông có vẻ nhiều nhất cũng chỉ khoảng hai mươi tuổi trẻ nhìn một lượt. Giờ đây càng là chỉ có thể quấn chăn, động cũng không dám động.
Thật xin lỗi, thật xin lỗi, ta đây liền né tránh, còn nữa, ta thật sự không có cởi y phục của ngươi.
Hạ Vân Kiệt nghe vậy lúc này mới nghĩ tới y phục của Tần Lam còn chưa mặc, vội vàng xoay người đi vào trong phòng, lúc đi còn không quên lại lần nữa thay mình biện giải một lần. Chỉ là nói lời này lúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4796902/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.