Bản ý của Hạ Vân Kiệt là muốn giúp nữ tử chữa trị vết thương do trật khớp, nhưng bị nữ tử nói như vậy lại không khỏi có chút ngượng ngùng. Ho khan hai tiếng vừa muốn giải thích, nữ tử thấy Hạ Vân Kiệt vẻ mặt ngượng ngùng xấu hổ, liền đã cười khanh khách liếc mắt nói với Hạ Vân Kiệt bằng giọng nũng nịu:
Tiểu soái ca đùa với ngươi đó, cảm ơn ngươi đã giúp ta lấy lại túi xách.
Hạ Vân Kiệt tuy rằng âm thầm là một vị Vu sư, nhưng dù sao cũng chỉ là học sinh trung cấp vừa ra trường, năm nay cũng mới hai mươi tuổi, cho tới bây giờ ngay cả yêu đương cũng chưa từng nói chuyện một lần, lại càng chưa từng trực tiếp trêu chọc một cô gái khác giới nào to gan đến vậy. Nghe vậy, hắn càng thêm vài phần ngượng ngùng và xấu hổ, vội vàng khiêm tốn nói:
Không có gì đâu, thật chỉ là việc giơ tay giúp đỡ mà thôi.
Cái gì mà việc giơ tay giúp đỡ chứ, đây là đại ân đó, bằng không tháng này của ta coi như uổng công rồi.
Nữ tử phản bác nói. Hạ Vân Kiệt nghe vậy hơi ngượng ngùng cười cười, ngược lại không tiện khiêm tốn nữa.
Soái ca, phía trước có một quán KFC, ta mời ngươi ăn một bữa KFC để biểu thị lòng cảm ơn thế nào? Dù sao cũng đến buổi trưa rồi.
Nữ tử thấy vậy cười nói.
Không cần đâu, thật chỉ là việc giơ tay giúp đỡ mà thôi.
Hạ Vân Kiệt thấy mình tiện tay ném một cái túi, không chỉ đen ăn đen kiếm được năm mươi tệ
cự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-vu-su-sinh-hoat-luc/4796895/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.