Diệp Vĩnh Diên và Diệp Phiêu Diêu liếc nhìn nhau, cả hai đều lắc đầu biểu thị không biết thân phận người tới là ai. Nhưng hiện tại tiếp viện là điều rất cần thiết nên không kịp suy nghĩ nhiều, Trấn Quốc Công vung tay, ra lệnh dẫn người cầm đầu vào doanh trướng chủ soái.
Vải mành dày nặng vừa được nhắc lên, Diệp Phiêu Diêu chấn kinh kêu thành tiếng: “Lục Thành Nhan!”
Người đến không hề gợn sóng, nhìn trang phục chứng tỏ trưởng thành hơn trước kia rất nhiều. Ánh mắt trầm tĩnh liếc mắt nhìn Diệp Phiêu Diêu, ngược lại chắp tay hướng Trấn Quốc Công nói: “Tại hạ trang chủ Lục gia trang Giang Nam - Lục Thành Nhan, dẫn theo năm trăm tráng đinh đến đây nương nhờ, thỉnh cầu Trấn Quốc Công thu nhận, chấp thuận để Lục gia trang tham dự lần Bắc phạt này.”
Diệp Vĩnh Diên chăm chú nhìn người trước mắt, mặt trắng nõn nhưng ánh mắt kiên định khó lay động. Nghĩ thầm, đây chính là địch tử của Lục Ngự Phong. Trong thời gian ngắn, Lục gia trang có thể tập hợp lại, đứng vững trên giang hồ lần nữa, xem ra người trẻ tuổi này đúng thật hậu sinh khả úy.
“Lục gia trang muốn tham chiến? Lục Thành Nhan, ngươi đừng hồ đồ!” Diệp Phiêu Diêu cướp lời mở miệng trước, dáng vẻ cấp thiết, nàng biết Lục Thành Nhan là nữ tử. Cũng biết trình độ võ công của nàng, nếu đã bước chân vào chiến trường, hơn phần nữa khó có thể hoàn chỉnh trở về. . ngôn tình tổng tài
Lục Thành Nhan không quan tâm sự thân thiết trong mắt Diệp Phiêu Diêu, nàng nhìn thẳng không thèm để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-cong-gap-cong-chua/1176192/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.