Từ nhỏ đến lớn, Thẩm Ngữ Cầm chưa bao giờ kinh hoảng như thế. Lúc Mẫu Hậu nguy kịch, nắm tay hai tỷ muội, nàng vẫn chưa hiểu chuyện lắm, tỉnh tỉnh mê mê chỉ nhớ rõ Hoàng tỷ khóc thê thảm hơn mình rất nhiều. Khi mình chảy nước mắt thì bị Hoàng tỷ đau khổ ôm vào lòng, bắt đầu những ngày tháng nương tựa lẫn nhau.
Nhưng hiện tại, Thẩm Ngữ Cầm nhận thấy đáy lòng mình lúc nào cũng căng thẳng không biết làm sao, nàng không hiểu rốt cuộc đây có phải cảm giác yêu thích một người hay không? Thế nhưng nàng xác định, tình cảm đối với Lục Thành Nhan hoàn toàn khác trước. Ngoài miệng thì vù vù muốn lừa gạt Lục Thành Nhan tới tay nhằm mục đích lợi dụng, nhưng mỗi lần nhìn thấy Lục Thành Nhan lại không nhịn được đỏ mặt nóng ruột, ngôn ngữ trở nên liều lĩnh, hoàn toàn thất thố. Bản thân xa lạ như vậy, càng ngày càng không khống chế được trái tim, xưa nay chưa bao giờ xuất hiện tình huống thế này. Cho nên nàng mới giống lúc còn nhỏ, vội vàng tìm Hoàng tỷ ôm ấp sưởi ấm, như tìm cọng cỏ cứu mạng cuối cùng.
"Hoàng tỷ, sau này Thiên Thành nên làm gì?" Nức nở hồi lâu, đến khi triệt để an tĩnh trong lòng Hoàng tỷ. Thẩm Ngữ Cầm mới ngửa đầu nhìn Thẩm Mộ Ca, cả mặt đều là nước mắt.
Nãy giờ Thẩm Mộ Ca vẫn không nói lời nào, chỉ dùng bàn tay nhẹ nhàng vuốt sau đầu muội muội, nhờ vào đó để nàng phát tiết khổ sở trong lòng, sau đó sẽ nhanh chóng bình tĩnh lại. Nhưng bây giờ muội muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-cong-gap-cong-chua/1176175/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.