"Tỷ chưa muốn phơi bày tất cả với cữu cữu. Nhưng chuyện đón Khang Bình trở về phải nói với cữu cữu một tiếng. Nếu Khang Bình thật sự về lại Đại Thịnh, chúng ta cần cữu cữu nói vài câu quan trọng trước mặt Phụ Hoàng." Thẩm Mộ Ca hiểu rõ cữu cữu mình. Người này giống Phụ Hoàng luôn luôn coi trọng Đại hoàng tử Thẩm Khang Niên, lãnh đạm với người bị đưa tới Hải Xương Quốc làm con tin - Thẩm Khang Bình.
"Nếu Hoàng tỷ có thể thuyết phục cữu cữu, phía Lục gia trang muội sẽ mau chóng bắt tới tay." Thẩm Ngữ Cầm có vẻ hơi cân nhắc đối với định liệu của Hoàng tỷ.
Thẩm Mộ Ca nhìn Thiên Thành một chút, nhẹ nhàng hỏi: "Làm sao? Không tin Hoàng tỷ?"
Thiên Thành mau chóng xua tay, khóe miệng mỉm cười, vội vã giải thích: "Nào dám không tin Hoàng tỷ. Muội không tin năng lực Hoàng tỷ thì còn có thể tin ai! Ngay cả Diệp Phiêu Diêu cũng có thể ngoan ngoãn nằm trong tay tỷ, chỗ cữu cữu chỉ cần mấy ngày."
Thoáng ngẩng cằm lên, Thẩm Mộ Ca không tính toán với lời muội muội vừa ca ngợi. Những lời ca tụng này, nàng đều có thể nhận được. Chỉ là vừa rồi Thiên Thành nói bắt Lục gia trang tới tay, chứ không phải dùng điều kiện để trao đổi. Hôm nay nàng tới đây, chính là hy vọng Thiên Thành có thể bắt Lục Thành Nhan một cách triệt để, bất luận cữu cữu có thái độ gì.
Tiễn Hoàng tỷ đi, nhưng Thiên Thành không thể thở một hơi. Trái lại trong lòng căng thẳng vô cùng, tình thế phát triển quá nhanh từng bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-cong-gap-cong-chua/1176169/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.