Mặc dù chỉ là bóng lưng mơ hồ, nhưng Thẩm Mộ Ca vừa nhìn liền nhận ra, cũng chỉ có người này mới liều lĩnh lẻn vào phòng nàng dưới tình trạng bảo vệ nghiêm ngặt. Lúc này nàng mặc hỉ phục đỏ thẫm vậy mà trên mặt không có nửa phần vui vẻ, trái lại nhíu chặt mày đến gần bình phong.
“Ồ, Trưởng công chúa thấy ta, làm sao lại có dáng vẻ này? Lẽ nào nàng không kinh hỉ, không vui sướng sao?” Phù Sinh xoay người, ý cười đầy mặt nghênh tiếp Thẩm Mộ Ca.
“Hừ, màn đêm thăm thẳm còn dám xông vào phòng bổn cung, nếu kinh động tới vệ binh, chỉ sợ ngươi khó duy trì vui sướng trên mặt.” Khí tức Thẩm Mộ Ca lạnh dần, cũng không ảnh hưởng thái độ bất cần của Phù Sinh.
Hình như Phù Sinh không để ý Thẩm Mộ Ca tức giận.
“Ta chính là vệ binh. Nhưng nếu không có ta thủ vệ, giờ khắc này Trưởng công chúa đã tắm rửa rồi đúng không?” Âm thanh quỷ mị mang theo mấy phần mê hoặc vờn quanh bên tai, mặt Thẩm Mộ Ca lập tức đỏ lên.
Đẩy người đang từ từ dựa sát ra, Thẩm Mộ Ca bất mãn việc mình dễ dàng bị lời nói đơn giản của Phù Sinh khiến lòng bất ổn. Thẩm Mộ Ca để Vũ Yến ở lại trong cung, vì không muốn nàng theo mình mạo hiểm, và bởi vì có Phù Sinh làm bạn, mới có thể khiến tâm tình thấp thỏm trở nên bình an. Nhưng cái người khiến nàng cảm thấy an toàn lại không bao giờ bỏ qua bất cứ cơ hội nào trêu đùa nàng.
“Nàng xem đi, vừa mới rời kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-cong-gap-cong-chua/1176112/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.