Tả Phỉ kinh ngạc với ý tứ trong lời nói của Trưởng công chúa, sắc mặt trở nên tĩnh lặng, hắn hiểu rõ dụng ý Công Chúa ngăn mình lại. Liên tưởng tới những gì trước đây nghe được, hắn không hiểu, tại sao một tiểu thái giám dung mạo bình thường như vậy lại được Trưởng công chúa để ý.
“Quả thật hôm nay Phù Sinh đã đi nhầm vào Thăng Bình Cung, mặc dù lạc đường nhưng dựa theo quy tắc vi thần phải bẩm báo việc này với Hoàng Thượng.” Tả Phỉ không biết làm sao, hắn không thể vì nể mặt Trưởng công chúa mà lừa gạt Hoàng Thượng.
“Phụ Hoàng vừa dùng bữa tối xong, chuẩn bị đi ngủ. Chỉ là việc nhỏ đừng quấy rầy. Nếu bởi vì chuyện này ảnh hưởng thân thể Phụ Hoàng, đúng là bổn cung không phải.” Thẩm Mộ Ca xoay đầu nhìn Tả Phỉ.
Trưởng công chúa đã nói tới mức này, Tả Phỉ tính toán, nếu mình còn cố ý đi vào gặp mặt Thánh thượng, coi như triệt để đắc tội Công Chúa rồi. Nói cho cùng Phù Sinh ở Thăng Bình Cung cũng không gây ra chuyện gì lớn, hắn tới đây thông báo theo thường lệ mà thôi. Nhưng nếu bị Trưởng công chúa ghi hận, về công về tư, hắn đều không muốn.
“Nếu Trưởng công chúa phân phó, vậy Tả Phỉ xin được cáo lui trước.” Thẳng thắng dứt khoát hành lễ, xoay người rời khỏi.
Thẩm Mộ Ca hài lòng cười cười, tảng đá lơ lửng trong lòng nhẹ nhàng rơi xuống.
Chờ nàng trở về tẩm cung, sắc trời đã gần khuya. Vũ Yến ở bên ngoài chờ cửa, nhìn thấy bóng Thẩm Mộ Ca vội vàng tiến lên nghênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cong-cong-gap-cong-chua/1176110/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.