Edit: Thanh Hưng
Tạm dừng thế nào, tạm dừng bao lâu, trong lòng Trầm Trọng Tuân không yên, bây giờ chọn lợi tránh hại là quan trọng trong quan trọng, nếu nói Trầm Hồng Sơn không trong sạch thì đơn giản chỉ là giống như trên giấy Tuyên Thành sạch sẽ bị dây mấy chấm mực, nhìn từ xa thì trắng tinh như mới, đến gần nhìn mới phát hiện vết dơ, Trầm Trọng Tuân nhất định phải cẩn thận làm việc.
Trung tuần tháng mười, nhiệt độ chợt giảm. Một ngày trước buổi trưa còn vẫn mặc áo cộc tay chạy tới chạy lui, ngày hôm sau lại đã phải phủ thêm một cái áo khoác rồi.
Lâm Sơ mặc quần short jean, nhảy ra khỏi bàn làm việc lấy áo trong ngăn kéo phủ thêm, đầu gối bị cóng đến lạnh lẽo, không có cách nào ấm lên được, cô chỉ có thể ôm một ly nước nóng vào trong ngực. Đồng nghiệp ở phòng làm việc sát vách đã nghỉ kết hôn xong quay lại, xách theo một túi bánh kẹo cưới lớn phân phát khắp nơi, mọi người hỏi cô ấy tân hôn như thế nào, cô ấy chỉ xấu hổ cười khúc khích, vứt bánh kẹo cho Lâm Sơ: "Tiểu Lâm à, lúc nào thì có chuyện tốt truyền đến?"
Lâm Sơ gạt bánh kẹo cưới ra cười đáp: "Đừng chuyển đề tài sang người tôi, mau trả lời đi!"
Mọi người cười to lên vài tiếng, lại xúm vào dụ dỗ cô nàng đồng nghiệp mới vừa tân hôn này, Lâm Sơ nhét một khối chocolate vào miệng, vị ngọt có chút sặc vào trong cổ.
Đoạn thời gian gần đây, thi thoảng cô và Trầm Trọng Tuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-co-nuong-thanh-tu-ky/3237677/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.