Edit: Thanh Hưng
Một tay Trầm Trọng Tuân đặt lên đỉnh đầu Lâm Sơ, hơi dùng lực một chút, để cho đầu cô thoáng ngẩng lên, cũng nghiêng hơn nửa người lại gần.
Lâm Sơ khẩn trương nuốt một ngụm nước bọt, khi đôi môi dính sát nhau, hô hấp của cô cũng ngừng lại.
Xung quanh đều là một màu đen kịt, không thấy nửa phần bóng người, cảm giác rất khác với khi bị ánh đèn chiếu rọi, trong không gian bị tấm màn đen bao phủ, lần này cảm giác an toàn nhiều hơn một chút, vùng kiến trúc cao ngất kia giống như một tấm lá chắn, chặn hết những ánh mắt dò xét của người khác (didalqydo) ở bên ngoài.
Trầm Trọng Tuân nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Sơ lên, dò xét chạm chạm môi, lại phát hiện đối phương không có một chút phản ứng nào. Liếc nhìn mới phát hiện hai mắt cô trợn rất tròn, khẩn trương đến ngay cả nháy mắt cũng không. Trong cổ họng Trầm Trọng Tuân phát ra một tiếng cười nhẹ, ngón tay đặt ở trên gò má cô cũng nhẹ nhàng ma sát, lại nâng đầu cô lên một chút, chiếm lấy môi của cô, kiềm chế mà tỉ mỉ hôn lên.
Lâm Sơ ngừng thở, trong không gian yên tĩnh dường như nghe được nhịp tim có tiết tấu phập phồng cổ động. Xúc cảm ấm áp trên môi, mỗi một động tác của anh đều mang theo cẩn thận che chở, giống như rất sợ cô bị hù dọa.
Lâm Sơ không chống đỡ được bao lâu, lúc hai bên tai đều nhuộm hồng, rốt cuộc cô cũng tháo xuống phòng bị, hòa vào hô hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-co-nuong-thanh-tu-ky/3237668/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.