Edit: Thanh Hưng
Lâm Sơ thật sự uất ức, không người nào có thể an ủi tâm hồn của cô.
Sau khi trở về thì nhận được điện thoại Diệp Tĩnh gọi tới, sau khi biết cô đã không sao thì nói: "Cậu nói xem, nếu người nọ nhỏ tuổi hơn một chút, bộ dạng dễ nhìn một chút, vậy cũng còn có thể suy tính, nhưng xem như cậu nói già như vậy lại ác độc như vậy, tớ nghĩ cũng muốn ói."
Lâm Sơ cuộn tròn ở đầu giường, phẫn uất nói: "Muốn suy tính thì tự cậu đi mà suy tính, bây giờ là cậu làm tớ buồn nôn rồi!"
Thật ra thì Diệp Tĩnh nói cũng không phải không có đạo lý, nếu đối phương là người đàn ông trẻ tuổi anh tuấn, phong thái cử chỉ phong độ, thì tuy Lâm Sơ rất phẫn hận, nhưng không nhất định sẽ ghê tởm đến mức buồn nôn, loại tiêu chuẩn đồng thời này sẽ làm cho người ta khinh bỉ, Lâm Sơ hoàn toàn không muốn thừa nhận, chỉ là trước khi ngủ lại nghĩ tới Trầm Trọng Tuân.
Hành vi của Trầm Trọng Tuân quá đáng gấp trăm lần vị lãnh đạo kia, nhưng Lâm Sơ không có cái loại kích động hận không thể chém đối phương làm trăm mảnh đó, đến cuối cùng Lâm Sơ ôm hận mà ngủ, một cái ý niệm cuối cùng trong đầu là, cô thà bị bị Trầm Trọng Tuân sờ.
Tuy ghi hận trong lòng như thế nào đi nữa, Lâm Sơ vẫn phải trở về đơn vị đi làm như cũ.
Ngày hôm qua cô rời khỏi bữa tiệc trước, cũng không biết sẽ có hậu quả gì, tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-co-nuong-thanh-tu-ky/3237665/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.