Editor: Không thể nói
Lúc ấy Lâm Sơ đang ăn lẩu, Thi Đình Đình bày một cái bàn ở lối đi nhỏ giữa phòng khách, cắm hai cái quạt từ ổ điện trong phòng ngủ kéo dài ra, hơi nóng và hương vị tỏa ra từ nồi lẩu lan tràn khắp nơi.
Tang Phi Yến mò được một cái cánh gà, trên đó còn dính chút tơ máu, cô nàng ném lại vào nồi, tục tán gẫu: “Tôi và bạn trai đã yêu xa được hai năm rồi, bây giờ nghĩ lại, thực ra hai năm trôi qua cũng rất nhanh, ai nói yêu xa nhất định sẽ chia tay, chúng tôi vẫn rất tốt.”
Thi Đình Đình lấy ba lon nước trong tủ lạnh, nói: “Cô cũng đừng đơn thuần quá, một người đàn ông được thả rông bên ngoài hai năm, hai người một tháng mới có thể gặp được một lần, anh ta chịu được không? Cũng không muốn? Chắc không thể lần nào cũng phải tự mình giải quyết chứ, ai biết anh ta có nhờ người khác giúp hay không?”
Lâm Sơ vừa nhét một viên chả cá vào miệng, sơ sẩy cắn phải đầu lưỡi, đau đến mức “Xì...” một tiếng, mặt đỏ bừng.
Thi Đình Đình và Tang Phi Yến nói chuyện không hề kiêng kỵ, hai cô nàng cảm thấy Lâm Sơ dễ ở chung, nên nói chuyện trước mặt cô cũng không che giấu, hàn huyên một lát, đề tài đã xoay quanh chữ “Sắc”.
Thi Đình Đình hỏi Lâm Sơ: “Cô không có bạn trai phải không? Trước đây chân cô bị thương cũng không thấy ai đến thăm cô.”
Lâm Sơ gật đầu: “Tôi độc thân.”
Thi Đình Đình cười nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-co-nuong-thanh-tu-ky/3237663/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.