Edit: Thanh Xuân. 
Sáng sớm Lâm Sơ ra cửa, lẳng lặng chờ ở bến xe Trữ Tiền. 
Thời gian còn sớm, dòng người lui tới cũng không nhiều, mấy nhà bán điểm tâm sáng gần đó mùi thơm bay bốn phía. Cô nhớ tới ngày đi học, mỗi lần từ khu ký túc xá vội vàng chạy ra, sau đó mua tào phớ về ăn với Diệp Tĩnh, đến phòng học hai người vừa vặn ăn xong, lại từ chối giúp nhau, ai cũng không muốn đi vứt rác. 
Tiếng chuông vào lớp vừa vang, một bạn học nữ mặc áo ngủ khoan thai vào cửa cuối cùng có thể cho các cô một đề tài mới, bạn học nữ kia xuất quỷ nhập thần, dường như cả ngày đều ngủ mê man, Lâm Sơ hâm mộ cô ấy ‘Vô câu vô thúc’ (*),áo ngủ quá thoải mái, bạn học dám mặc áo ngủ đi học, mới thật là hán tử! 
(*) Không bị quản thúc, kiềm chế, tự do tự tại. 
Buổi chiều không có tiết học, Diệp Tĩnh kéo cô đi mua áo ngủ mới, hai người đi một chút ngừng lại một chút, lại đi tới quán lẫu gần trường để ăn lẫu miễn phí, đặc biệt giành thịt dê cuốn trong tủ lạnh, những món ăn khác nhìn không thuận mắt. 
Sau khi ăn xong cả người thoải mái, hai người lại ra ngoài mua cacao nóng, vừa uống vừa đi đến bờ đê hóng mát, lúc trời tối thì về ký túc xá, đi dạo dọc theo mấy quán nhỏ bên lề đường, trở lại phòng ngủ chen lấn rửa mặt ngâm chân bằng nước nóng, nghe nhạc xem phim, cùng nói chuyện trên trời dưới đất với hai bạn cùng phòng khác. 
Đoạn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-co-nuong-thanh-tu-ky/138457/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.