Lâm Sơ một bên chú ý động tĩnh phía sau, một bên giơ cái loa lên, trên tay dùng sức xiết chặt, ngăn chặn cảm xúc hồi hộp: “Tiên sinh, bọn họ không nghe rõ anh nói cái gì, anh có muốn dung loa không?”
Âm thanh khẽ dao động, thanh âm của Lâm Sơ lan truyền bốn phía, quần chúng vây xem cùng những lãnh đạo đứng ở phía trước đều tĩnh lặng lại, các phóng viên lập tức quay ống kính nhắm ngay Lâm Sơ, chụp một tấm đặc biệt.
Giang Tấn nhìm chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn khẩn trương trong ống kính, không tự chủ được nhếch môi một cái. Đồng nghiệp báo chiều Nam Giang bên cạnh đã gọi điện thoại cho tòa soạn, tranh thủ đầu đề tin tức buổi tối, tin tức còn chưa truyền ra, ai cũng không rõ rốt cục ở đây xảy ra tình hình gì, tổng biên do dự. Giang Tấn liếc đồng nghiệp một cái, giật lấy điện thoại, tầm mắt đã chuyển hướng về phía sân khấu, giơ máy ảnh lên, chuẩn bị tùy thời cơ chụp được một bức ảnh dặc biệt mà người khác không thấy được, anh nói: “Tổng biên, tôi Tiểu Giang, chuyện hôm nay náo loạn vô cùng lớn, tập đoàn Thành Thủ tiến hành phá bỏ bất hợp pháp nhà máy Điền Bắc, máy móc và vật dụng hóa học đều bị tổn hại nghiêm trọng, giá trị tin tức rất cao, còn có trường hợp hiện tại có hơn một người đi cứu người, một nam một nữ, tôi cam đoan sẽ cho ngài một kinh hỉ!” Nói xong, anh nhìn thấy một hình bóng xuất hiện, Giang Tấn vội vàng bỏ điện thoại xuống, ống kính nhắm ngay bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-co-nuong-thanh-tu-ky/138447/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.