Dịch: YeeYuan
"Tao tưởng mày quên luôn rồi chứ!" Thấy Dương Quang dẫn Dương Hi Ngôn đến, Tư Đồ Lỗi nhíu mày, nhìn thoáng qua Dương Hi Ngôn rõ ràng vẫn đang ngơ ngác, hỏi: "Hi Ngôn sao vậy?"
"Chắc bị dọa rồi." Nói đến cái này, Dương Quang không nhịn được phì cười, hắn không nghĩ đến một động tác nhỏ như vậy lại có thể khiến Dương Hi Ngôn phát ngốc đến tận lúc này.
Tư Đồ Lỗi nghi hoặc nhìn hắn, hỏi: "Mày lại làm chuyện tốt gì?"
Dương Quang nhún vai, vẻ mặt vô tội: "Tao không làm gì hết nha."
Tư Đồ Lỗi căn bản không tin hắn, nhưng cũng biết nếu Dương Quang đã không muốn nói thì cũng không hỏi được gì. Nhưng không sao, đương sự có đến hai người. Tầm mắt chuyển về phía Dương Hi Ngôn, Tư Đồ Lỗi vỗ vai cậu nói: "Đi nào, đến phòng y tế với chú."
Dương Quang liếc Tư Đồ Lỗi một cái, làm bạn bè tốt nhiều năm, sao hắn có thể không biết Tư Đồ Lỗi đang tính toán cái gì. Nhưng hắn cũng không ngăn cản, gật đầu với Dương Hi Ngôn nói: "Đi đi."
Dương Hi Ngôn đứng lên theo Tư Đồ Lỗi vào phòng cách vách.
"Hi Ngôn..." Tư Đồ Lỗi vừa thay thuốc vừa thăm dò tin tức, hỏi cậu: "Có phải chú hai nhóc lại làm gì nữa không?" Lẽ nào Dương Quang làm theo đề nghị của hắn rồi?
Còn đang dự đoán, đã nghe Dương Hi Ngôn nói: "Chú Tư Đồ, cảm ơn chú."
"Hả?" Tư Đồ Lỗi nghi hoặc nhìn cậu, trên mặt là biểu tình mờ mịt không rõ tình huống. Hắn đẩy nhanh tốc độ thay thuốc, băng bó cho xong rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-chu-kho-lam/1286397/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.