Dịch: YeeYuan
Dường như sau buổi tối hôm ấy, mối quan hệ của hai chú cháu rơi đến điểm đóng băng.
Dương Hi Ngôn vẫn đợi cửa mỗi tối, chỉ đáng tiếc không phải hôm nào Dương Quang cũng về Tất Viên.
Dương Quang có nơi ở khác, bao nuôi một ngôi sao nam. Khi tin tức này truyền đến tai Dương Hi Ngôn, con ngươi đen tuyền của thiếu niên u ám đến mức chẳng còn sót lại chút tia sáng nào.
Nhưng mà, cậu có thể làm gì chứ?
Không thể nói rõ ràng, nếu như nói rõ, Dương Hi Ngôn biết bản thân mình sẽ có kết cục gì.
Bất ngờ nhận được điện thoại của Thiệu Phong, y hỏi cậu: "Hi Ngôn, vẫn ổn chứ?" Hiểu rõ nhất cảm nhận của cậu, sợ là chỉ có mấy người bạn này của Dương Quang.
"Vẫn ổn." Lúc nhận được điện thoại của Thiệu Phong, Dương Hi Ngôn vừa ra khỏi Ám Dạ, ánh đèn nê ông trên đường chiếu sáng gương mặt không chút cảm xúc của thiếu niên. Dương Hi Ngôn nói: "Chú Thiệu, đừng lo lắng, con không sao."
Thiệu Phong không tin, không cho cậu từ chối nói: "Tụi chú ở chỗ cũ, nhóc qua đây đi."
Chỗ cũ, là quán bar mấy người bọn họ tụ họp, nhưng lần này không có Dương Quang.
Thấy Dương Hi Ngôn bước vào, ánh mắt của mấy người bọn họ đều dừng trên người cậu.
"Ngồi đi." Nghiêm Phong chỉ một bàn đầy rượu, nói với Dương Hi Ngôn: "Mấy chú uống với với nhóc, hôm nay không say không về."
Tư Đồ Lỗi không nhiều lời trực tiếp kéo Dương Hi Ngôn ngồi xuống, nhìn gương mặt gầy yếu của cậu, Tư Đồ Lỗi thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-chu-kho-lam/1286388/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.