Dịch: YeeYuan
Vốn nghĩ rằng hậu quả của việc Dương Hi Ngôn bị hoảng sợ sẽ rất nghiêm trọng, Nghiêm Phong còn vô cùng nghiêm khắc phê bình Nghiêm Huy, nhóc phải ở lại trong phòng vừa rớt nước mắt nước mũi vừa viết kiểm điểm.
Không ngờ hắn đến phòng Dương Quang không tìm được người, lại thấy hai chú cháu vô cùng bình tĩnh đi câu cá. Nghiêm Phong hơi khó tin đánh giá Dương Hi Ngôn, rồi lại nhìn sang Dương Quang ngồi bên cạnh, hắn hỏi: "Mày nói gì với nhóc?"
"Không có gì." Đâu thể nói bản thân chẳng an ủi đứa nhỏ chút nào, ngược lại còn giảng giải đạo lý to lớn. Dương Quang cảm thấy nếu hắn nói thật có khi lại bị mắng là 'phụ huynh không đủ tư cách'. Vì vậy hắn chỉ bâng quơ trả lời một câu, lại hỏi Nghiêm Phong: "Nghiêm Huy đâu?"
"Trong phòng viết kiểm điểm! Sao vậy?" Nghiêm Phong nghi ngờ nhìn Dương Quang, hỏi: "Mày định tính sổ thêm lần nữa hả?"
"Tao có rảnh vậy không." Dương Quang bĩu môi, hơn nữa còn xin tha giúp Nghiêm Huy: "Mày cũng đừng la nó dữ quá, miễn cho nó càng ghét tao hơn."
"Mày uống lộn thuốc rồi hả?" Nhìn sao cũng thấy khác thường, Nghiêm Phong ngồi xuống bên cạnh Dương Quang, đánh giá hai chú cháu bọn họ. Hắn nói: "Tao mới gọi điện thoại cho Tư Đồ Lỗi, cậu ta nói mày đã gọi rồi, hỏi chuyện của Dương Hi Ngôn." Rõ ràng có vẻ rất nghiêm trọng, sao cảnh tượng trước mắt lại không giống tưởng tượng chút nào?
Dương Quang nhún vai, nói: "Tốt hơn tao lo lắng, an ủi xong rồi thì không sao nữa."
"Thật sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-chu-kho-lam/1286360/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.