Dịch: YeeYuan
Dương Quang không có dã tâm gì! Mặc dù rất nhiều người nghe thấy sẽ không tin. Dựa vào tiềm năng của Diệm Bang, nếu không có dã tâm làm sao hắn có thể đưa bang phái tầm trung hiện tại bước lên vị trí một trong ba bang phái lớn nhất của thành phố S mười năm sau.
Nhưng thực tế nếu như Dương Quang có dã tâm, Diệm Bang sẽ không chỉ là 'một trong ba' bang phái đứng đầu.
Con người Dương Quang luôn nhận được những lời khen chê không giống nhau, hình dung nhiều nhất về hắn chính là lớn gan.
Hắn dám chọc đến cả ông hai Hồng, như vậy không phải lớn gan là gì!
Đối với lời đánh giá như thế, Dương Quang chỉ đành cười trừ. Nói hắn nghé con mới sinh không sợ hổ cũng được, nói hắn lỗ mãng không hiểu rõ tình thế cũng tốt, người ngoài có cách nhìn của bọn họ, hắn lại có cách làm riêng của mình.
Né tránh đúng lúc là cần thiết, nhưng không thể trốn đến mức khiến ông hai Hồng không nhận thấy chút nguy hiểm nào ở hắn. Nếu làm như thế sẽ chỉ đẩy nhanh tốc độ khiến Diệm Bang trở thành mục tiêu của ông hai Hồng mà thôi.
Thỉnh thoảng giương móng vuốt kháng cự một chút, mặc dù là người trẻ tuổi, nhưng đừng quên cọp con cũng có thể làm người khác bị thương!
Thực tế chứng minh, có thể ông hai Hồng xem thường cảnh cáo của Dương Quang, nhưng hiển nhiên lão cũng không muốn trở thành con mồi đi săn đầu tiên của thú con. Vì thế, dù không muốn nhưng lão vẫn rút cánh tay vươn dài ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-chu-kho-lam/1286356/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.