Dịch: YeeYuan
Trước khi học cách đánh người, cần học được cách chịu đòn, toàn bộ quá trình dạy dỗ của Tyson Dương Quang đã được trải nghiệm vì thế hắn biết rõ đứa nhỏ sẽ gặp phải tình cảnh thế nào.
Yên tâm được rồi, chỉ cần Tyson chịu dạy, đứa nhỏ trở nên mạnh mẽ hơn chỉ là chuyện sớm muộn, mặc dù quá trình có chút đau khổ.
"Pằng, pằng pằng..."
Bắn một phát rồi lại một phát, bia ngắm hình người trong phút chốc xuất hiện không ít lỗ, Triệu Đông đứng một bên vừa lắp đạn vừa nháy mắt với Tuần Thành đứng bên cạnh.
Anh cả luyện súng cũng được vài giờ rồi, anh mau khuyên bảo một chút đi!
Tuần Thành nhìn cậu ta, lại nhìn Dương Quang khóe môi nhếch lên, vẻ mặt ngập tràn sự lạnh lùng nghiêm nghị cầm súng mãi không buông, anh do dự một chốc rồi lắc đầu.
Anh cũng không muốn tìm chết vào lúc này.
Cũng may không lâu sau đó, Dương Quang lắc lắc cổ tay đã run lên, vứt súng tháo kính bảo hộ ra, Triệu Đông vội vàng chạy đến báo cáo kết quả bắn súng. "Anh cả, chín mươi bốn phát trúng vòng thứ ba." Cuối cùng còn không quên nịnh nọt, "Anh cả bắn súng lại tiến bộ rồi."
Dương Quang liếc cậu ta một cái, xoa bóp cổ tay, nhìn về phía Tuần Thành, "Có việc?"
"Không phải việc gì lớn." Tuần Thành nói: "Ông chủ Mạc muốn gặp cậu."
"Gặp tôi?" Dương Quang nhíu mày, "Còn chưa chịu thôi sao?"
"Dạ."
"Vậy thì gặp thôi, địa chỉ?"
"Tiệm Mậu Đức, một giờ chiều mai."
"Được, anh sắp xếp đi. Gọi điện cho ông ba Hồng, nói với ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-chu-kho-lam/1286351/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.