Dịch: YeeYuan
"Bang chủ." Vừa thấy Dương Quang bước vào, Tuần Thành đã vội đứng lên, ánh mắt rơi xuống người Dương Quang đảo một vòng, anh nói với hắn: "Chuyện qua rồi bang chủ nén bi thương." Có vẻ anh đã quy sự thay đổi của Dương Quang là vì cái chết của Dương Nghiên.
Dương Quang không để ý lắm nhìn anh một cái rồi hất cằm về phía sô pha đối diện bàn sách, "Ngồi đi." Hắn xoay người ngồi xuống nhưng Tuần Thành vẫn đứng tại chỗ, nhíu mày không nói gì.
Người này theo cha nuôi lâu rồi, cái tính cố chấp học theo không trật chỗ nào.
Tuần Thành chắp hai tay trước người cúi đầu báo cáo kết quả. "Ông chủ Mạc nói tuần sau sẽ có một lượng hàng hóa được vận chuyển đến thành phố S, số lượng không nhỏ, chỉ sợ chúng ta không nhận nổi, phải tìm người hợp tác."
Kinh tế chủ yếu của Diệm Bang đến từ buôn lậu súng ống đạn dược, ông chủ Mạc là đường dây ông Kỳ để lại, hàng được vận chuyển đến thành phố S, lại nhờ thế lực xã hội đen ở đây làm trung gian chuyển giao, Diệm Bang hợp tác với ông ta cũng không phải lần đầu tiên.
Nhưng đối với người biết kết cục của tất cả những chuyện sắp xảy ra, Dương Quang không định tiếp tục dẫn Diệm Bang đi trên con đường này.
Hắn nói với Tuần Thành: "Loạt hàng này chúng ta không cần!" Lợi nhuận không cao, chẳng bằng đem nó đi bán lấy nhân tình. "Ngày mốt tôi đi thăm ông ba Hồng, sẽ bán tin tức này cho bên đó, về phần Hồng Môn bọn họ có thể tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-chu-kho-lam/1286343/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.