Dưới tan cây phượng rợp bóng hai chàng trai tuấn tú ngồi cùng nhau mặc bao ánh mắt dò xét đang hướng về họ, bởi vì từ lâu họ đã không quan tâm đến lời người xung quanh, Hiểu Thanh hỏi Quang Tường
"Tại sao bao năm nay không chịu quen bạn gái?"
Quang Tường nhìn về cậu bạn thân với anh mắt thông cảm, vì hiểu được câu hỏi này bạn mình cũng tò mò như bao nhiêu người khác từng hỏi. Nhưng là bạn thân nên Thanh cố chôn giấu trong lòng mà không dám hỏi, biết Quang Tường sẽ chẳng bao giờ trả lời mình câu hỏi này nên Thanh nói tiếp
"Tớ biết cậu có lý do riêng, nên bao lâu nay tớ vẫn đi cùng cậu, âm thầm giải quyết giúp cậu các cô gái mà cậu nhờ tớ ra mặt thay cậu. Tớ cũng là người hiểu cậu không có xấu không muốn các cô gái mất thời gian với cậu."
Nói tới đây, giọng của Thanh có vẻ nghẹn lại, và nhỏ giọng
"Cậu là người rất đặc biệt với tớ, so với cậu thì tớ chẳng là gì, Cậu đẹp trai hơn, học giỏi hơn, điềm đạm và trưởng thành hơn. Ở bên cạnh cậu tớ thấy mình nhỏ bé và thua kém, nhưng tớ lại không một chút nào ganh tỵ hoặc buồn lòng vì điều đó, mà ngược lại tớ thấy ấm áp hơn, được cậu chở che như một người quan trọng nhất. Tớ luôn dõi mắt theo cậu từng ngày dù bóng cậu lướt ngang qua như cơn gió thì tớ cũng nhận ra ngay bóng hình quen thuộc ấy, mùi hương cơ thể của cậu cũng không thể nào nhạt nhòa trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cha-xuyen-khong/2843840/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.