Quang Tường vừa mở miệng định hỏi thì cô gái ấy đã lên tiếng.
- Em tên là Các Ngọc Lý, đây là tiền kiếp của anh cách 100 năm. Có thể anh sẽ không nhận ra em vì anh đã trải qua nhiều năm tái sinh ắt phải quên tiền kiếp trong quá khứ. Nhưng mà em thì mãi không quên..
Nói tới đây cô gái chợt như nhớ ra điều gì không nên nói đã vội dừng lời, đánh lảng sang chuyện khác. Cô gái nhận ra trong đôi mắt Tường có chút bối rối, cô liền nói nói anh hãy an tâm, em không có ý hại anh. Bao năm nay em đã luôn tồn tại song song với cuộc sống của anh, em chứng kiến những lần tá i sinh và chứng kiến anh lớn lên như thế nào, chỉ có điều đến tận hôm nay mới đủ nhân duyên để chúng ta đứng cùng trong một không gian. Đó là nhờ anh đã lĩnh hội được sư phụ anh đã dạy anh nhập thiền, nên anh hãy xem như đây là giấc mơ. Một lúc nào đó đủ nhân duyên anh sẽ được quay về.
Quang Tường nghe nói đến đây đã có chút ổn định tâm lý. Vì ban đầu anh nghĩ rằng mình đang ở cảnh giới gặp phải yêu nữ hoặc oan hồn dễ làm mình lạc lỗi bị tẩu hỏa nhập ma, hồn không quay về được thể xác. Nhưng giờ đã lờ mờ hiểu ra được nơi mình đang hiện diện và người đứng trước mình không có ý hại mình. Anh cất tiếng hỏi
- Tôi và em chưa bao giờ gặp mặt tại sao em lại đưa tôi đến đây, tôi muốn quay trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-cha-xuyen-khong/2843836/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.