Chương 212: Lại tới lễ trao giải
Nhìn ánh mắt tiếp tục mơ hồ của Đường Nhược Dao, Tần Ý Nùng biết cô vẫn chưa nhớ ra, đoản mạch tới triệt để.
Môi mỏng của Tần Ý Nùng khẽ mím lại.
Đường Nhược Dao chỉ cần nhìn thấy Tần Ý Nùng như vậy, tuy không có đầu mối nào, nhưng trực giác mách bảo đây là chuyện lớn, vì bản thân từ đầu tới cuối không nhớ ra, sắc mặt lộ ra vẻ hổ thẹn.
Từng giây từng phút qua đi, Đường Nhược Dao vén chăn xuống giường, hai chân trần xỏ vào trong dép, quay người về phía Tần Ý Nùng đang cuộn tròn trong chăn, đắp kĩ góc chăn, nói: "Chị ngủ trước đi, em tới phòng sách nghĩ chút chuyện."
Tần Ý Nùng nào có thật sự để cô tới phòng sách, đưa tay ra kéo lấy tay áo của Đường Nhược Dao.
"Không nhớ ra thì chị sẽ nói với em, cũng không phải chuyện lớn gì." Tần Ý Nùng cắn khẽ môi dưới, dừng giây lát, khẽ nói, "Hơn nữa lúc đó em không tỉnh táo, không nhớ được cũng là chuyện bình thường."
Đường Nhược Dao càng hiếu kì, cô ngồi xuống, hỏi: "Rốt cuộc là chuyện gì?"
Tần Ý Nùng hé miệng, khó khăn cử động miệng.
Chủ động tiết lộ chuyện này, giống như mức độ xấu hổ cũng không kém gì vừa được làm vừa dạy Đường Nhược Dao.
Đường Nhược Dao nhích lại gần cô ấy thêm một chút, nhìn vào mắt Tần Ý Nùng, nói: "Ừm?"
Tần Ý Nùng cắn răng, nói: "Buổi tối bốn năm trước, không chỉ có chị cái kia em, em cũng... cái kia chị." Nói xong vành tai của Tần Ý Nùng đỏ lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-can/490254/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.