Chương trước
Chương sau
Chương 207: Tin tức động trời
Đường chân trời ngoài cửa sổ vẫn còn sót lại một tia xanh thẳm trong màn đêm, Đường Nhược Dao đột nhiên giật mình tỉnh giấc một cách kì lạ, đưa tay sờ lần, bên gối trống rỗng không một bóng người.
Cô dụi đôi mắt mơ ngủ, mượn ánh sáng mờ ảo, nhìn tới một bóng người đang ngồi trêи chiếc sô-pha đơn bên bàn trà.
"Tần Ý Nùng?" Cô thăm dò lên tiếng gọi.
"Sao em lại dậy rồi?" Truyền tới câu trả lời thoáng chút nhạc nhiên của đối phương.
"Sao chị dậy sớm thế?" Đường Nhược Dao lên tiếng hỏi cùng lúc, Tần Ý Nùng buông xuống móc khóa hình chuột hồng trong tay xuống, đứng dậy, đi tới bên giường, lại chui vào trong chăn. Đại khái cô ấy đã dậy rất lâu rồi, trêи người phủ lên hơi lạnh của sáng sớm, Đường Nhược Dao ôm chặt cô ấy thêm một chút, dùng nhiệt độ cơ thể sưởi ấm cho chân tay lạnh buốt của Tần Ý Nùng.
"Dậy lúc nào thế?"
"Vừa mới."
Đường Nhược Dao cắn lên má cô ấy.
"Chưa lâu." Tần Ý Nùng sửa lại, khi nhìn thấy đối phương lộ ra hàm răng mới nói thật, "Dậy được một tiếng rồi."
"Không ngủ được à?"
"Không phải."
Tần Ý Nùng nói, cô ấy cũng đột nhiên tỉnh lại, trong phòng cực kì yên tĩnh, cô ấy có thể nghe thấy nhịp tim mình đang đập thình thịch thình thịch, sau đó là tiếng hít thở của Đường Nhược Dao, ngoài ra thì không còn gì hết.
Cô ấy cảm thấy không chân thực, ngay cả những thứ trước mắt cũng có cảm giác chỉ như một giấc mộng. Thế là cô ấy rời giường kiểm tra những món quà sinh nhật hôm qua nhận được, sợ làm Đường Nhược Dao tỉnh giấc, cô ấy liền bật đèn pin trêи điện thoại lên, soi đường mò mẫm.
Đường Nhược Dao nghe đến đây liền cười lên, nói: "May mà em không tỉnh lại lúc chị đang soi đèn pin, nếu không nhất định em sẽ bị dọa chết mất."
Tần Ý Nùng hừ khẽ một tiếng.
Đường Nhược Dao nói: "Chị thường xuyên thức giấc lúc nửa đêm sao?"
Gần đây thời gian hai người được ở cạnh nhau tương đối ít, bộ phim của Đường Nhược Dao đã quay được một nửa, phần lớn thời gian Tần Ý Nùng đều ở thủ đô, thỉnh thoảng còn phải đi công tác ở nơi khác.
Lần này Tần Ý Nùng không tiếp tục tìm cớ cãi chày cãi cối, thành thật nói: "Có lẽ là cách ngày?" Ngừng lại giây lát, bổ sung, "Khi em không ở cạnh."
Lúc ở cạnh nhau thường không có sức để tỉnh dậy lúc nửa đêm, tối qua là một ngoại lệ.
Đường Nhược Dao nửa thật nửa giả thở dài, nói: "Vừa chữa trị tật xấu mơ ác mộng mất ngủ cho chị xong, lại xuất hiện một tật xấu mới, chà."
Nỗi bất an của Tần Ý Nùng còn chưa hoàn toàn tan đi, nghe được những lời này liền hỏi lại theo bản năng: "Em có cảm thấy chị phiền phức không?"
Đường Nhược Dao thoáng ngẩn ra, lập tức nói: "Em đùa thôi, chị đừng để trong lòng." Cô thầm mắng mình chanh chua, đừng thấy Tần Ý Nùng ngày càng hoạt bát thư thả trước mặt cô, chỉ là sự cẩn thận trong xương cốt đã cắm rễ thật sâu.
Tần Ý Nùng nhỏ tiếng ừ một câu.
Đường Nhược Dao cảm nhận được cảm xúc của cô ấy xuống thấp, nói: "Em còn hai tháng nữa là đóng máy rồi."
Âm thanh của Tần Ý Nùng hơi cao lên: "Biết rồi."
Đường Nhược Dao quấn lấy cô ấy, khôn lỏi nói: "Đến lúc đó em sẽ ở bên chị mỗi ngày, được không?"
Tần Ý Nùng không nhịn được, cười nói: "Việc chính không làm lại làm việc lung tung."
Đường Nhược Dao nói: "Chị chính là việc chính của em."
Lồng ngực Tần Ý Nùng ngọt ngào, nhưng vẫn cảm thấy cô thế này không quá tốt, khuyên nói: "Người trẻ tuổi vẫn nên lấy sự nghiệp làm trọng."
Đường Nhược Dao hỏi: "Chị thật sự nghĩ như thế sao?"
Tần Ý Nùng nghiêm túc gật đầu: "Ừ." Tình cảm là tình cảm, lí trí là lí trí, cô ấy không muốn tương lai Đường Nhược Dao sẽ hối hận vì trong lúc thời gian đẹp đẽ nhất cuộc đời lại lãng phí vào chuyện tình cảm yêu đương.
Nhưng Đường Nhược Dao nói: "Vậy tại sao chị không nhận phim mới?" Từ khi "Bản Sắc" đóng máy đến giờ đã một năm, Tần Ý Nùng không có ý định nhận phim mới, đặt trong sự nghiệp của Tần Ý Nùng, đơn giản là chuyện không thể tin được.
Tần Ý Nùng nói: "Không có kịch bản cùng vai diễn thích hợp."
Đường Nhược Dao không tin, nói: "Chỉ cần chị muốn quay phim, những thứ này đều không phải là vấn đề, nếu không có, công ty của chị cũng có tổ biên kịch chuyên nghiệp dốc sức sáng tác kịch bản cho chị."
Tần Ý Nùng im lặng giây lát, đổi lí do: "Chị muốn đặt trọng tâm vào việc kinh doanh của công ty."
Đường Nhược Dao: "Vậy sao trước trước kia chị có thể đảm đương hai việc?"
Tần Ý Nùng: "Chị..."
Đường Nhược Dao ngắt lời cô ấy: "Em biết là tại sao, là vì em."
Tần Ý Nùng im lặng, nói: "Không hoàn toàn, cũng là vì bản thân chị."
Chỉ một mình Đường Nhược Dao ở trong đoàn làm phim đã khiến cô ấy căng như dây đàn, chật vật như thế này. Nếu cô ấy cũng quay phim, hai người không thể tự do sắp xếp thời gian, mấy tháng thậm chí nửa năm không thể gặp mặt, Tần Ý Nùng sẽ phát điên.
Đường Nhược Dao: "Em biết, chị không cảm thấy việc này là hi sinh, cho nên em cũng vậy, chị cũng đừng cảm thấy em ở nhà cùng chị là hi sinh, là không làm việc nghiêm túc."
Tần Ý Nùng không tán thành, nói: "Sao lại giống nhau được? Chị đã già rồi, em vẫn còn trẻ."
Đường Nhược Dao không lay động nói: "Ờ, chị không trẻ nữa, vậy chị làm thế nào mà mỗi lần đều khiến em sống dở chết dở thế?"
Vành tai Tần Ý Nùng đỏ ửng: "..."
Cho dù trong phòng chỉ có hai người bọn họ, Tần Ý Nùng vẫn vô thức đè giọng xuống, nói: "Đây là hai chuyện khác nhau."
Đường Nhược Dao đùa dai: "Đây chỉ là một chuyện thôi. Tóm lại chị vẫn còn rất trẻ, còn trẻ hơn em nhiều."
Tần Ý Nùng: "..." Phương diện này em ấy không bì được với mình có gì đáng để tự hào sao?
Nhưng không có người phụ nữ nào, đặc biệt là người phụ nữ vừa qua sinh nhật lần thứ ba mươi mốt, không hi vọng nghe thấy người mình yêu thương khen bản thân trẻ trung. Khóe mắt Tần Ý Nùng cong lên, đưa tay ra nhéo lấy đầu mũi Đường Nhược Dao, trách móc: "Lươn lẹo."
Đường Nhược Dao ôm cô ấy cọ qua cọ lại, giống như con chó to làm nũng với chủ nhân: "Em mặc kệ, chị còn trẻ lắm, chị vẫn có thể làm việc được bảy tám mươi năm nữa."
Tần Ý Nùng không nhịn được, cười thành tiếng.
Trong khoảnh khắc nào đó, Đường Nhược Dao không động đậy nữa, cổ họng Tần Ý Nùng khẽ khàng nuốt nước bọt xuống.
Đường Nhược Dao tự giác nhích lên phía trước, dụ dỗ Tần Ý Nùng hôn bản thân.
Tia xanh sẫm nơi cuối trời triệt để nhạt đi, xuất hiện ánh sáng màu sắc trong suốt đặc biệt dưới ánh ban mai sóng sánh, đi kèm với rạng hồng mới ló, xán lạn vô biên.
Đường Nhược Dao thêm một lần lĩnh hội được cảm giác sống dở chết dở nép vào lòng Tần Ý Nùng, mềm nhũn nói: "Vợ."
Tần Ý Nùng cúi đầu, ngón tay trắng thon vén lên lọn tóc hỗn loạn bị mồ hôi làm ướt trước trán cô: "Ừm."
Đường Nhược Dao ngẩng mắt lên, nhìn thẳng vào Tần Ý Nùng, đồng tử màu hổ phách sáng loáng như vừa được rửa bằng nước biển: "Em không hi vọng chị hoàn toàn từ bỏ phim ảnh vì em, sau này hai chúng ta chia ra nhận phim, em quay phim, chị tới với em, chị quay phim, em cũng tới với chị, chị nói như thế có được không?"
Tần Ý Nùng đưa tay ra che mắt cô, cong khóe môi, nói: "Được."
Lông mi của Đường Nhược Dao động đậy trong lòng bàn tay cô ấy, mang theo cảm giác ngứa ngáy khẽ khàng.
Trước mắt Đường Nhược Dao là một mảng tối tăm, hỏi: "Chị đồng ý là được, tại sao lại phải che mắt em?"
Tần Ý Nùng nói: "Dạy em chút kiến thức mới mẻ."
Lần đầu tiên Đường Nhược Dao bị che mắt làm chuyện kia, không cần nhắc tới cả quá trình.
Tần Ý Nùng trở thành giáo viên, cách một lúc lại hỏi cô: "Nhớ rõ chưa?"
Ý thức của Đường Nhược Dao mơ hồ, nào có thời gian nhàn rỗi trả lời vấn đề của cô ấy, khó khăn lắm mới thốt ra được một câu "Nhớ rõ rồi", Tần Ý Nùng lập tức nêu câu hỏi tại chỗ: "Trọng điểm là gì?"
Đường Nhược Dao: "..."
Cô không trả lời được, Tần Ý Nùng liền phạt cô, càng phạt cô càng không trả lời được, chuyện xấu tuần hoàn, dây dưa không dứt.
Đừng hỏi, hỏi thì là cô khổ quá rồi.
Đường Nhược Dao muốn khóc mà không có nước mắt, không thể không ra đòn quyết định: "Buổi tối em còn phải quay phim!"
Mới may mắn tìm được một con đường sống.
Ngày mùng 1 tháng 6, vừa là sinh nhật của Tần Ý Nùng, cũng là tết Thiếu nhi. Hai người đánh răng rửa mặt xong cùng xuống nhà, Ninh Ninh đã tập đàn xong, đang ngồi trêи sô-pha phòng khách xem thời sự buổi sáng, hai chân ngắn đung đưa, ngẩng đầu cao giọng nói: "Chúc mẹ sinh nhật vui vẻ."
Tần Ý Nùng tươi cười mắt cong cong, đáp lại cô bé: "Tết Thiếu nhi vui vẻ."
Người lớn trẻ nhỏ đều rất vui vẻ.
Hai người dậy hơi muộn, Đường Phỉ đã đi học, Tần Ý Nùng đưa hai phần quà cho Tần Gia Ninh, dặn dò cô bé buổi tối phải chia một phần cho cậu, Tần Gia Ninh liên miệng đáp ứng.
Đường Nhược Dao xắn tay áo lên, vào bếp làm mì trường thọ cho Tần Ý Nùng, Tần Ý Nùng ngồi trước bàn ăn chờ đợi, điện thoại lướt lên trang cá nhân đã đăng bài tối qua.
Qua một đêm, không nhắc tới lượt like, có tới hai mươi mấy bình luận, cô ấy cài đặt số người có thể xem căn bản không nhiều như vậy.
Lâm Nhược Hàn hiếm thấy không trêu chọc cô ấy: [Người thành công đây mà [Ngón cái]
Bách Tuyết: [Ngưỡng mộ]
Bạn cùng phòng của Đường Nhược Dao cũng tới góp vui.
Văn Thù Nhàn: [Trình độ vẽ vời của bạn nhỏ không tệ, vẽ chị dâu và Đường Đường rất có hồn]
Hàn Ngọc Bình tương đối ủ rũ, bởi vì không có mặt trong bức vẽ, đăng lên biểu cảm [Khóc lóc].
Những bạn bè khác đều bày tỏ lời chúc phúc của bản thân, tối qua không có thời gian tới tiệc sinh nhật, bồi thường một câu sinh nhật cho cô ấy.
Cánh mũi của Tần Ý Nùng động đậy, đặt điện thoại xuống.
Đường Nhược Dao bưng bát mì trường thọ nóng hổi đặt lên bàn, bên trêи có trứng ốp la, còn có chữ chúc mừng sinh nhật được khắc trêи cà rốt, sau khi trần chín được xếp bên trêи, rắc một chút hành lá xanh thái nhỏ vào nước, màu sắc tươi tắn, hương thơm ngào ngạt.
Lượng ăn của Tần Ý Nùng ít, vào bếp lấy chiếc bát không, chia cho Đường Nhược Dao mỗi người một nửa, cùng nhau ăn mì.
Kỷ Thư Lan luộc trứng gà đỏ, Tần Ý Nùng cũng ăn nửa quả, nửa quả chia cho Đường Nhược Dao.
Ninh Ninh cũng ăn nửa quả, nửa còn lại chia cho Kỷ Thư Lan.
Đường Nhược Dao xin nghỉ một ngày, cộng thêm hôm nay đặc biệt dặn người sắp xếp lịch quay xếp cảnh quay đêm cho cô, tổng cộng được ngủ hai ngày một đêm, cô có thể ở lại thủ đô tới chiều, mới phải đáp máy bay quay về thành phố W.
Tần Ý Nùng có việc phải làm, không có cách nào đi cùng cô.
Trước đây từng nói, trêи đời này không có bức tường nào không lọt gió. Tần Ý Nùng thường xuyên đi đi về về giữa thành phố W cùng thủ đô, nhiều lần bị chụp được ảnh đã ngụy trang trêи sân bay, hoặc là đi dạo phố trong trung tâm thương mại nào đó ở thành phố W, không ít người đang đoán là tại sao, trong đó có người đoán được điểm mấu chốt, nói là có phải đi hẹn hò riêng với "chồng" của cô ấy.
Tin tức Tần Ý Nùng kết hôn thật thật giả giả, tuy đeo nhẫn kết hôn nhưng từ đầu tới cuối vẫn chưa thấy được diện mạo thật của đối phương, hơn nữa công khai đột ngột tới hiện thực mây mù che phủ đều rất nhiều điểm hoài nghi. Mấy tháng thời gian lên men, dư luận nghiêng về chiều hướng Tần Ý Nùng không kết hôn chiếm ưu thế, không kết hôn thì không kết hôn, nhưng chuyển biến gần đây của cô ấy bị mọi người nhìn ra, chắc chắn yêu đương là thật.
Rất lâu về trước, cư dân mạng phân tích rằng, đối tượng yêu đương của Tần Ý Nùng là người trong giới, gần như chắc như đinh đóng cột. Mọi người bắt đầu lần lượt điều tra những nghệ sĩ đang ở thành phố W lúc này, đặc biệt là nghệ sĩ đang quay phim, không hạn chế nam nữ, đều xét vào diện tình nghi!
Lúc này xuất hiện một tin tức lạc đề: Lâm Nhược Hàn và Nhâm Tinh Nguyệt bị truyền thông chụp được khi cùng nhau ra vào một nhà hàng tình nhân nào đó, hình dung thân mật, còn bị chụp được hình tay nắm tay cùng nhau mua sắm ở nước J, còn có ảnh hôn nhau trêи bãi đỗ xe ở đâu đó, tình yêu của hai người căn bản đã được chứng thực.
Tái hợp, hơn nữa tái hợp phô trương.
Nhâm Tinh Nguyệt lại đăng bài Weibo bày tỏ tình yêu, Lâm Nhược Hàn bình luận trái tim dưới bài đăng.
Lâm Nhược Hàn và Tần Ý Nùng là bạn thân, Lâm Nhược Hàn có chứng cứ xác thực là cong, hình như Lâm Nhược Hàn cong cũng không có vấn đề gì đúng không?
Thành phố W nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, là một thành phố nổi tiếng ở trung bộ, có phim trường, tính toán các minh tinh quay phim ở đây, thật sự là một con số không nhỏ. Nhưng xét tới người có danh tiếng, Đường Nhược Dao tuyệt đối là xếp trong top ba.
Mang theo nguyên tắc "Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót", lần đầu tiên Đường Nhược Dao khoát lên mình "người tình tin đồn" trêи danh nghĩa của Tần Ý Nùng, mà không phải đối thủ, được liên hệ với nhau.
Cư dân mạng vốn dĩ chỉ tiện tay quy hoạch một chút, kết quả không liên hệ thì thôi, vừa liên hệ với nhau liền giật thót, hình như, có khả năng, có lẽ, đại khái, hai người thật sự có gì đó.
Cư dân mạng: "!!!"
Trước đây suy nghĩ của mọi người đều bị "đối thủ cạnh tranh" dẫn dắt, căn bản không có ai hoài nghi hai người tồn tại quan hệ thân mật quá mức, ở nơi không người có thể cho nhau gương mặt tươi cười đã là không tệ rồi. Hôm nay nghĩ kĩ lại: Hai người từng quay chung phim, lúc đó cũng truyền ra tin đồn đúng không?
Đầu tiên là bức ảnh nửa đêm ôm nhau ở khách sạn, sau đó là video nghi là hôn nhau trêи phim trường, trào lên làn sóng dữ dội, sau đó lại đột nhiên biến mất, là tại vì sao? Có người có tâm ngược dòng, phát hiện Hàn Ngọc Bình đứng ra làm bia đỡ đạn, chia sẻ thông báo làm sáng tỏ của đoàn làm phim, lực chú ý của cư dân mạng liền chuyển sang tin đồn của Hàn Ngọc Bình và Tần Ý Nùng, tự nhiên quên đi Đường Nhược Dao, còn thương tiếc cho Đường Nhược Dao đáng thương bất hạnh bị kéo xuống nước những ba giây.
Bởi vì "Bản Sắc" có đề tài đồng tính, cho nên khiêm tốn, bộ phận tuyên truyền giống như tượng trưng, tổng cộng lại cũng chỉ đăng một bản thông báo kia, rõ ràng là rất đột ngột. Mà trước khi việc này xảy ra, trước giờ Tần Ý Nùng chưa từng làm sáng tỏ bất kì tin đồn nào của bản thân, Đường Nhược Dao là lần đầu tiên của cô ấy.
Tần Ý Nùng từng nói, những tin đồn lan truyền có liên quan tới cô ấy trêи mạng đều là giả, cô ấy không quan tâm, cũng không muốn mất công làm sáng tỏ, vậy Đường Nhược Dao, tin đồn duy nhất được làm sáng tỏ liệu có phải là sự thật duy nhất trong hàng ngàn điều dối trá.
Điểm thứ nhất.
Sau khi "Bản Sắc" đóng máy được một tháng, Đường Nhược Dao lên một chương trình phỏng vấn nào đó tuyên bố bản thân đã có người thích. Chúng ta chụp màn hình lại tất cả những lời cô nói lúc đó, vì từ "anh ấy" và "cô ấy" là từ đồng âm trong tiếng Trung, tạo thành một hiểu lầm rất lớn, đây cũng là một điểm sáng suốt trong phát ngôn của Đường Nhược Dao, nhưng cũng tiết lộ không ít tin tức.
"Em thích người ấy, người ấy cũng thích em, nhưng chúng em chưa ở bên nhau."
Người dẫn chương trình hỏi tại sao, cô nói: "Bởi vì... em còn đang tích góp của hồi môn."
"Đùa thôi ạ, thật ra là em yêu thầm người ấy rất lâu rồi, thời gian trước mới nói ra, đôi bên cho nhau một thời gian để bình tĩnh lại, cho nên..." Thời gian trước là trọng điểm, lát nữa phải suy nghĩ.
"Chúng em nhất định sẽ ở bên nhau."
Người dẫn chương trình hỏi: "Làm đằng gái trong tình yêu, dũng cảm tỏ tình trước công chúng như vậy, em cảm thấy người ấy sẽ có cảm nhận gì?"
Đường Nhược Dao nói: "Hi vọng có thể cho người ấy mượn một chút dũng cảm của em."
Mời mọi người căn cứ theo ngữ cảnh để đọc hiểu, người ấy là "anh ấy" phù hợp hơn, hay là "cô ấy"?
Hai tháng sau, Đường Nhược Dao lại tham dự phỏng vấn trong hoạt động của nhãn hàng nào đó, ở trước mặt công chúng tuyên bố đã không còn độc thân. Phóng viên gạn hỏi có phải là người trong giới hay không, Đường Nhược Dao không trả lời, mà nói: "Người ấy rất khiêm tốn, không hi vọng tình yêu của chúng tôi được quá nhiều người quan tâm, xin các vị đừng hỏi thêm nữa, cảm ơn mọi người." Lúc đó mọi người đoán đối tượng của cô là người trong giới, sau khi trai trẻ lộ diện, mới dần dần dẹp yên "tin nhảm" kia.
Nhưng đó thật sự là tin đồn sao? Nói một câu người ngoài ngành, không khó đúng không? Người ngoài ngành nhiều như thế, lẽ nào sẽ có nguy cơ bị lộ sao? Đây rõ ràng là giấu đầu lòi đuôi.
Điểm thứ hai.
Sau khi "Bản Sắc" đóng máy, Đường Nhược Dao luôn tích cực hoạt động, sân khấu thương mại, hoạt động nhãn hàng, lại còn tuyên truyền phim, có một khoảng thời gian đột nhiên giảm bớt tần suất hoạt động, thậm chí không hề xuất hiện trước công chúng, là lúc nào thế? Sao khi con gái riêng của Tần Ý Nùng bị bại lộ, hai người đều có một thời gian dài không lộ diện, lần tiếp theo chung sân khấu chính là ở lễ trao giải Kim Hòe.
Trong lễ trao giải đã xảy ra chuyện gì, trí nhớ vẫn còn như mới đúng chứ?
Tần Ý Nùng đeo nhẫn, nói đã kết hôn bốn năm, công khai đối đầu truyền thông, rành mạch bác bỏ tất cả tin đồn.
Một mặt khác có khả năng mọi người không chú ý tới, là Đường Nhược Dao công khai rải cơm chó, nhắc tới hai chữ "đối tượng", Đường Nhược Dao công khai đã lâu, hoặc là "người ấy" với hai khả năng, hoặc là "đối tượng" có thể dùng cho cả nam lẫn nữ, trước giờ chưa từng dùng những chữ như "bạn trai", rốt cuộc là trùng hợp, hay là Đường Nhược Dao căn bản không có bạn trai, chỉ có bạn gái.
Điểm thứ ba.
Đường Nhược Dao phát kẹo hỉ trêи phim trường, công khai tin tức kết hôn, tại sao không công khai đăng kí kết hôn? Tần Ý Nùng vừa nói bản thân đã kết hôn, đã luôn miệng gọi người yêu, tại sao cũng không công khai đăng kí kết hôn, cũng chưa từng nhắc tới "ông xã" hay "chồng".
Điểm thứ tư.
Không lâu trước đây, một chuyện khiến mọi người ấn tượng sâu sắc, cuộc phỏng vấn độc quyền của Tần Ý Nùng, cả cộng đồng mỉa mai, câu nói "Người mang lửa cho mọi người, không thể để họ chết lạnh trong gió tuyết", rõ ràng đang nói đỡ cho Tần Ý Nùng.
Điểm thứ năm.
Tại sao Tần Ý Nùng lại biến hóa lớn như thế, thay đổi tác phong lúc trước, Đường Nhược Dao cũng giảm thiểu thời gian hoạt động của mình, năm mới cũng không lộ diện, những chuyển biến này, xét tới gốc rễ, đều bắt đầu từ "Bản Sắc"... vân vân.
Trở về hiện tại, từ khi Đường Nhược Dao tới thành phố W để quay "Tiêu Hồng", sân bay thành phố W liền xuất hiện bóng dáng của đại Ảnh hậu Tần, Tần Ý Nùng của chúng ta. Phong cách thời trang của cô ấy cũng bắt đầu nghiêng theo phong cách của Đường Nhược Dao, ngự tỷ không tả nỗi, vừa nhìn tôi còn cho rằng bản thân nhận lầm người.
Lịch quay phim của Đường Nhược Dao cũng bị tung ra – biểu thị cô xin nghỉ một ngày vào ngày 31 tháng 5. Đường Nhược Dao không phải là lưu lượng quay phim, trước giờ không chạy theo số lượng, một bộ là một bộ, chuyên tâm đóng cửa quay phim, gần như không xin nghỉ, cho nên ngày này rõ ràng là vô cùng khác lạ. Ngoài ra trong tháng Ba còn xin nghỉ phép ba ngày, cư dân mạng không đoán được là làm gì, chỉ đành bỏ qua.
Nhưng sinh nhật của Tần Ý Nùng rơi vào Tết Thiếu Nhi mùng 1 tháng 6, mọi người đều rõ, cho nên mục đích xin nghỉ của Đường Nhược Dao cũng đã đoán ra rồi: Đón sinh nhật cùng Tần Ý Nùng!
Cư dận mạng vốn dĩ cho rằng chỉ là mớ hỗn độn, kết quả chớp mắt liền biến thành hóng hớt, biến căng, một miếng nuốt không hết.
[Mẹ kiếp, mẹ tôi ơi! Thuyền tôi đẩy cập bến rồi!]
[A a a a a a a a a tình yêu thần tiên cái gì đây, tôi khóc lóc điên cuồng]
[Chiếc thuyền authentic nhất năm nay rồi, tôi đẩy!]
[Mẹ khỉ, trước đây không thấy gì, lúc này nghĩ lại đều là đường! Phong hoa tuyệt đại Tần Ý Nùng cùng Tiên tử nhân gian Đường Nhược Dao, đẩy cho tôi!]
[Tôi có thể đưa ra một suy đoán to gan thế này không, Tần Hoàng đột nhiên làm sáng tỏ tin đồn là vì Đường Nhược Dao đúng không?]
[Chết cm tôi rồi]
Người qua đường đẩy thuyền tới rầm rộ, người hâm mộ hai nhà tức tới bùng cháy.
[Thật cái gì chứ, đều là giả! Bằng chứng miễn cưỡng, ʍôиɠ chó không thông! Một đám người đẩy thuyền, hiểu cái gì gọi là idol nhà ai người ấy hâm mộ không?]
Fan only mắng chửi fan CP, fan CP co vào trong topic CP run lẩy bẩy, sợ ảnh hưởng không tốt tới hai vị trong cuộc, thu đuôi làm người.
Fan only hai phía lại cấu xé nhau thêm một phen.
Trước đây Tần Ý Nùng rất lành, thời gian ra mắt lại dài, fan đều là fan nhan sắc, hoặc là fan sự nghiệp, rất ít fan trung thành. Đường Nhược Dao thì khác, cô còn trẻ, trong fandom có rất nhiều người tên tuổi, lực lượng chiến đấu mạnh hơn Hoàng phi, lúc này dường như đã lật ngược.
Khoảng thời gian Tần Ý Nùng nổi sóng trêи mạng, fan bị ngược không thôi, ngược tới ngược lui chảy máu gà, trào lên một đám đông fan trung thành, vì để bảo vệ chị Tần tốt nhất, bọn họ có thể làm tất cả!
Phía Đường Nhược Dao hoàn toàn không cấu xé được, dường như bị đánh bật, thế là ngậm ngùi đi cấu xé fan CP của
Tần Đường.
Fan CP: "..."
Thảm nhất vẫn là fan CP.
Hoàng phi thấy mãi cũng thành quen với các CP liên quan tới Tần Ý Nùng, sớm đã không còn gì ngạc nhiên, nhìn chính cung Hoàng hậu Lâm Nhược Hàn được đồn đại như thể mắt thấy tai nghe ấy, chẳng phải cũng yêu đương với Nhâm Tinh Nguyệt sao? Đủ để thế tất cả CP đều là giả, chỉ có Tần Hoàng và Hoàng phi mới là thật.
Các Hoàng phi yên tâm thoải mái, tiếp tục ɭϊếʍ nhan sắc tuyệt trần của chị. Chỉ là lâu vậy rồi Tần Ý Nùng vẫn chưa quay phim, khiến bọn họ có chút lo lắng, nhưng cũng vô cùng hài hòa, chỉ thỉnh thoảng thúc giục dưới phần bình luận.
Nhưng chuyện này không giống như trước kia, chỉ náo nhiệt một phen, qua một thời gian là biến mất.
Đang lúc nhiệt độ CP giảm xuống, cư dân mạng lại đào bới ra một chứng cứ mới.
Bức ảnh được fan hiện trường chụp lại đăng lên Weibo vào ngày 15 tháng 6, khi Tần Ý Nùng từ nước ngoài trở về, trong phòng chờ sân bay ở thủ đô, cư dân mạng phát hiện, trêи túi xách của Tần Ý Nùng, có thêm một chiếc móc khóa hình chuột, màu hồng, tinh tế lại đáng yêu.
Sau đó liên tục trong mấy lịch trình cá nhân, đều chưa từng biến mất trêи túi xách của cô ấy, thậm chí đổi túi xách mấy bận, nhưng móc khóa chuột kia vẫn ở đó.
Cư dân mạng đẩy thuyền:
[Đây chính là tín vật định tình trong truyền thuyết chăng, chết mọe tôi rồi]
[Đường Nhược Dao tuổi chuột đấy!]
[Trước sinh nhật thì không có, sau sinh nhật mới đeo lên, đây là quà sinh nhật đấy, a a a!]
Các Hoàng phi dùng lí lẽ biện minh:
[Năm nay là năm chuột, mang đồ trang sức có liên quan tới chuột thì kì lạ lắm sao?]
Cũng có không ít người qua đường hóng hớt biểu thị"
[Tần Ý Nùng kết hôn từ lâu rồi đúng không? Con cũng lớn vậy rồi, hai người phụ nữ làm sao sinh con được, đằng ấy nói cho tôi biết đi?]
[Bạn trai của Đường Nhược Dao (chồng hiện tại): Thảm]
Đương nhiên, đa số vẫn cảm thấy chỉ là cư dân mạng ham mê đẩy thuyền lên mạng tự sướиɠ, cho dù có là fan CP đẩy thuyền, trong lòng không nhất định nghĩ là thật, chỉ là vui vẻ một phen rồi thôi.
Tháng Bảy, nắng nóng xuất hiện, những chiếc lá trêи cây đại thụ đứng sừng sững trước tòa nhà công ty Tần Ý Nùng rủ xuống, những ánh nắng lọt qua kẽ lá chiếu lên tòa nhà, lưu lại bóng cây lốm đốm.
Từng tiếng ve sầu nối tiếp nhau.
An Linh quay cây bút bi giữa ngón tay, thu lại tầm mắt từ màn hình máy tính trước mặt, cầm điện thoại lên gọi cho Tần Ý Nùng.
Tần Ý Nùng: "Alo?"
An Linh nói: "Em không thể khiêm tốn một chút sao?"
Tần Ý Nùng không hiểu: "Gì cơ?"
An Linh nói: "Em, thứ đồ trêи túi xách."
Giọng điệu của Tần Ý Nùng mang theo ý cười: "Sao thế? Chị muốn sao? Taobao có bán đó, em đặt cho chị một chiếc, chỉ là không đẹp như của em thôi, chị dùng tạm nhé?"
An Linh: "..."
Đây không phải là lần đầu tiên An Linh bị cô ấy rải cơm chó, nhưng mỗi lần đều bị Tần Ý Nùng nói cho câm nín nghẹn họng, cô dừng lại giây lát, nói: "Bị chụp rồi, trêи mạng nói là quà sinh nhật Đường Nhược Dao tặng em."
Tần Ý Nùng có chút ngạc nhiên: "Ừm? Cư dân mạng thông minh vậy sao?"
An Linh câm nín, nói: "Tôi bảo em khen bọn họ sao?"
Tần Ý Nùng cười ha ha.
Hai tháng gần đây, An Linh giúp Tần Ý Nùng để ý tới động thái tin đồn liên quan tới hai người trêи mạng, ngăn chặn một số ý kiến không hay, ý kiến chỉ trích xuất hiện nhiều nhất là: Đường Nhược Dao dựa vào quy tắc ngầm để trèo cao.
Tần Ý Nùng xuất thân từ nhà họ Kỷ, tin đồn dựa vào quy tắc ngầm trèo cao đã không đánh tự tan khi công khai quan hệ với nhà họ Kỷ. Nhưng phía Đường Nhược Dao, lại là một vấn đề gay cấn. Bộ phim đầu tiên của Đường Nhược Dao hợp tác cùng đạo diễn nổi tiếng, những tài nguyên thương mại liên tục cũng thuộc hàng đỉnh cao trong giới, không có bối cảnh lớn mạnh căn bản không thể có được, nếu không phải bản thân Đường Nhược Dao không chịu thua kém, kĩ năng diễn xuất được công nhận, lại giành được giải, chỉ dựa vào điều này cũng sẽ bị bôi nhọ tới không thấy ánh mặt trời.
Trong giới có nữ diễn viên dựa lưng vào đại thụ giống thế, kĩ năng diễn xuất tệ hại vô cùng, đạo diễn lớn cũng không dẫn dắt nổi, nhưng không ngừng có tài nguyên tốt, bị cư dân mạng cười nhạo là "người có quan hệ".
Từ một phương diện nào đó mà nói, Đường Nhược Dao dựa vào quy tắc ngầm trèo cao là sự thật. Không có Tần Ý Nùng nâng đỡ cô, cô tuyệt đối không thể có thành tựu như hiện tại ở tuổi 24, bỏ xa đám người cùng tuổi. Liên quan tới chủ đề cô có kim chủ, cũng sớm đã không còn mới mẻ gì nữa, những năm qua không biết An Linh đã xử lí bao nhiêu bài đăng cùng tin tức, đều giết từ trong nôi.
Hiện tại tự tiết lộ tình yêu với Tần Ý Nùng, đồng nghĩa với việc chủ động kéo bản thân vào xoáy nước này.
Cô có năng lực, nhưng năng lực của cô không đủ thuyết phục công chúng, cho nên Tần Ý Nùng muốn cô đứng vững chân thêm chút nữa, tốt nhất là có thể giành được giải thưởng chất lượng cao, cũng có thêm sức mạnh đối diện với những chất vấn kia.
Cho dù thế nào, thực lực chính là tư bản biết nói, giới giải trí cũng như vậy.
Còn về tin đồn, chỉ cần không có chứng cứ xác thực, muốn đồn thì cứ đồn. Hiện tại danh tiếng của Tần Ý Nùng không xấu như lúc trước, thỉnh thoảng đọc phân tích của cư dân mạng cũng rất thú vị. Lâm Nhược Hàn còn đăng kí topic CP cho cô, còn có ứng dụng LOFTER gì đó, Tần Ý Nùng đọc mấy truyện hình như là truyện đồng nhân, cảm thấy không ngọt như bản thân và Đường Nhược Dao ngoài đời, liền không xem nữa.
An Linh nói: "Có tiến triển mới tôi sẽ thông báo cho em, móc khóa động vật thì tôi không cần." Cô nói, "Trẻ con."
Tần Ý Nùng nói: "Ừm, em đang ở thành phố H, ở đây có loại cá ăn ngon lắm, em sẽ mang về cho chị nếm thử."
An Linh cong môi lên, nghĩ trong lòng: Cái này còn tạm.
Tần Ý Nùng cúp điện thoại.
Bọn họ không cảm thấy chuyện trêи mạng có gì to tát, nhưng bất ngờ lại xuất hiện.
Tháng Tám, Đường Nhược Dao đóng máy.
Trêи mạng đột nhiên bắt đầu xuất hiện một bài văn dài lan truyền quy mô lớn, thêm vào đó Đường Nhược Dao lại lần nữa bị đẩy lên hot search: [Đường Nhược Dao được bao nuôi].
+++++++++
Chương 208: Theo dõi lẫn nhau
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.