Chương 165: Hòa giải
"Có thể giúp cô, nhưng cháu có một điều kiện." Tránh Ninh Ninh đi, Kỷ Vân Dao nhỏ tiếng nói với Tần Ý Nùng.
Sắc mặt Tần Ý Nùng thoáng khựng lại: "Cháu nói đi."
Kỷ Vân Dao có điều kiện, cô ấy càng yên tâm hơn, nếu không vô duyên vô cớ, tại sao Kỷ Vân Dao phải giúp cô ấy? Đồng thời Tần Ý Nùng cũng suy nghĩ trong lòng, Kỷ Vân Dao muốn đạt được cái gì từ chỗ mình?
"Điều kiện chính là..." Kỷ Vân Dao kéo dài âm thanh, ánh mắt khóa chặt lấy cô ấy, muốn thăm dò xem có nhìn thấy chút ít căng thẳng trong tận sâu đôi mắt của cô ấy không, cho dù chỉ là gợn sóng, tiếc là không có, người cô nhỏ này rất kiên quyết, Kỷ Vân Dao từ bỏ ý định đùa giỡn cô ấy, nói thật lòng, "Nói mấy câu hay ho cho cháu trước mặt Ninh Ninh."
Kỷ Vân Dao không cần suy nghĩ, nếu không phải bản thân cách năm ba bữa chạy tới thăm Ninh Ninh, e là Tần Ý Nùng cách xa cô càng xa càng tốt, không nói lời xấu xa sau lưng đã là không tệ rồi.
"Ví dụ?"
"Cô tự nghĩ đi."
"..."
"Cháu tin cô, cô nhỏ." Kỷ Vân Dao chăm chú nhìn cô ấy, vô cùng tình cảm nói.
Tần Ý Nùng có bình tĩnh cỡ nào, cuối cùng cũng bị Kỷ Vân Dao kϊƈɦ thích nổi lên một lớp da gà da vịt: "Chỉ vậy thôi sao?"
Kỷ Vân Dao nhún vai: "Chỉ vậy thôi."
Thứ cô cần Tần Ý Nùng sẽ không cho, thứ cô không cần ai cho cô cũng không lấy.
Không phải Kỷ Vân Dao lúc nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-can/490207/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.