Chương 122: Đến phòng chị?
Đường Nhược Dao mở cửa sổ to hơn một chút, nơi này gần sông, buổi tối gió trêи sông thổi tới mang theo hơi lạnh, âm thanh của người phụ nữ trẻ tuổi lạnh lùng hơn cơn gió bên sông những mấy phần.
"Giải trí Huy Duyệt thì sao ạ?"
"Đóng cửa rồi, đã là chuyện rất lâu về trước. Giải trí Huy Duyệt tham gia rửa tiền, toàn bộ bị quét sạch, từng người từng người trong đám lãnh đạo cấp cao, toàn bộ đều không ai có quả ngọt để ăn." Mục Thanh Ngô thở dài, cũng coi như nhân quả tuần hoàn, có chút an ủi cho những bất hạnh mà Tần Ý Nùng gặp phải.
"Vậy Đỗ An Khải thì sao ạ?"
"Không rõ tung tích. Tôi chưa từng nghe thấy cái tên này trong giới, có lẽ đã rút khỏi giới từ lâu rồi."
Đường Nhược Dao cười lạnh.
Gã lại có thể rút khỏi giới một cách nhẹ bẫng, dùng số tiền mà gã vơ vét trêи người Tần Ý Nùng cũng đủ sống dư dả một đời. Không biết nửa đêm tỉnh mộng, gã có từng cảm thấy hổ hẹn, day dứt lương tâm với những hành vi càn rỡ tổn thương mà gã làm với những con người trẻ tuổi kia không? Có lẽ là không.
Một tay Đường Nhược Dao ôm lấy cánh tay, ngón trỏ gõ gõ lên, hỏi: "Có thể tìm xem kẻ đó ở đâu không ạ?"
Mục Thanh Ngô: "Em muốn báo thù gã à?"
Giọng điệu của Đường Nhược Dao không gợn sóng, lạnh lùng thốt ra: "Ông trời không có mắt, cũng nên để em làm." Cô cũng không phải Tần Ý Nùng, với những kẻ làm tổn thương cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-can/490164/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.