Chương 72: Cảnh hôn
Hàn Ngọc Bình làm cử chỉ tay.
Máy quay trong phòng hướng về Tần Ý Nùng.
Thẩm Mộ Thanh ngồi trước bàn, đôi môi khẽ mím lại, ngón tay thon dài cong lên, chiếc bút nắm trong tay lúc lỏng lúc chặt, chặt rồi lại buông lỏng, một cuốn bài tập của học sinh đặt trêи bàn, nét bút đỏ gạch lên mấy đường – là do cô ấy mất hồn không cẩn thận viết nhầm.
"Cô Thẩm..." Âm thanh không ngừng vang vọng từ ngoài cửa sổ vào, chầm chậm nhuộm lên sự gấp gáp và lo lắng.
Thẩm Mộ Thanh nghiêng đầu về phía cửa, nhưng ánh mắt không nhìn xuống.
Lông mày khẽ nhíu lại, một tia phiền não nhàn nhạt hiện lên trêи mặt.
Không phải chơi với người ta vui vẻ lắm sao? Còn đến đây tìm tôi làm gì?
Cô ấy quyết định không thèm quan tâm.
Thiếu nữ dưới nhà chậm rì rì không đợi được hồi âm, cũng dừng lại.
Không có âm thanh, chỉ có tiếng ve kêu buổi tối mùa hạ, không gian vô cùng vắng vẻ.
Thẩm Mộ Thanh không nhịn được đặt bút xuống, đứng lên, đi đến bên cửa sổ, lặng lẽ đẩy một khe cửa sổ ra.
Trong sân không một bóng người.
Bàn tay nắm lấy mép cửa của Thẩm Mộ Thanh đột nhiên buông thõng, giống như có chút mất mát.
Em ấy thật sự cứ thế mà đi sao?
Đến cả một câu chào hỏi cũng không nói với mình.
Thẩm Mộ Thanh nhìn sân vườn lạnh ngắt như tờ rồi mất hồn.
Cầu thang tầng hai đột nhiên truyền đến tiếng động, đó là âm thanh có người chạy nhanh lên trêи, cô ấy nghiêng đầu nhìn, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-can/490114/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.