Chương 55: Sao chị ấy lại có thể nói tôi như thế 
Dòng nước phun ra từ vòi nước bao trọn lấy ngón tay trắng thon, chảy xuống dọc theo những đường cong trêи tay. 
Đường Nhược Dao giống như rối loạn thần kinh đưa đôi tay của mình xuống vòi nước rửa sạch, đầu ngón tay đột nhiên co giật, cô đổi tư thế thành chống hai tay lên mép đá của bồn rửa tay, cúi đầu, há to miệng thở hổn hển. 
Hô hấp trở thành một thứ đồ xa xỉ, rõ ràng đứng ở thực tại, nhưng giống như bước về phía mép vực thẳm, mỗi bước đều trống rỗng, cơ thể không ngừng rơi xuống dưới, cảm giác ngạt thở dường như dần dần trào lên, lan tràn, từ mạch máu quấn lấy tim gan, co lại, lại co lại. 
Nước mắt ban nãy khó khăn lắm mới nhịn lại được cuối cùng không khống chế được mà trào lên vành mắt, vội vàng dùng mu bàn tay lau đi. 
Nơi này không phải là chỗ để phát tiết cảm xúc. 
Đường Nhược Dao ngửa đầu, hàm trêи cắn lấy môi dưới đến trắng bệch, đem những giọt nước mắt đã lấp lánh ở vành mắt ép trở lại. 
Cửa phòng vệ sinh truyền đến tiếng bước chân, một uyển chuyển, một véo von, uyển chuyển là của Tần Ý Nùng hôm nay đi chiếc giày đế bằng cho phù hợp với bộ xường xám, thân hình cô ấy cao ráo, không đi giày cao gót cũng rất mảnh khảnh; véo von đương nhiên là tiếng gót giày cao gót của Kỷ Vân Dao. 
Đường Nhược Dao không biết bản thân làm sao có thể dùng tai phân biệt được người vừa đến là ai, khoảnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-can/490097/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.