Chương 14: Vành tai của Tần ý Nùng không khống chế được nóng rực lên. 
Quan Hạm lần điện thoại, cằm khẽ rụt lại, nghiêm túc hỏi: "Gửi cái gì ạ?" 
Đầu óc trợ lí Quan vạn năng lướt qua vô số phương án – tương ứng với tính cách của Tần Ý Nùng mà cô biết. 
Đáy mắt Tần Ý Nùng không chút gợn sóng, mí mắt khẽ khép lại, nói: "Ai đánh em ấy, bảo em ấy đánh lại. Tôi rất bận, không có thời gian quan tâm loại chuyện nhỏ nhặt này, bảo em ấy lần sau đừng làm mấy chuyện cúp đầu xin xỏ thế này nữa." 
Quan Hạm thoáng sửng sốt, không có thời gian tỉ mỉ suy nghĩ, nhanh chóng cúi đầu gõ chữ. 
Ngón tay của cô đang nhảy múa trêи bàn phím, Tần Ý Nùng nhìn chằm chằm động tác của cô, nhíu mày lại: "Đợi đã, xóa hết phần phía sau từ chỗ tôi rất bận, đổi thành..." 
Quan Hạm đợi cô ấy nói tiếp. 
"Hậu quả để tôi gánh. Cho dù em ấy cho làm thủng lỗ trời, tôi cũng có thể vá lại cho em ấy." 
Quan Hạm ấn nút xóa, lại tiếp tục gõ chữ mới, động tác lần này chậm hơn rất nhiều. 
Quả nhiên vừa gõ được một nửa, lại nghe Tần Ý Nùng nói một câu: "Đợi chút đã." 
Quan Hạm nghe lời dừng lại. 
Tần Ý Nùng xoa ấn đường, do dự nói: "Câu cuối cùng có phải không gửi thì tốt hơn?" 
Quan Hạm mơ hồ: "Cái này..." Cô nào có dám phát biểu ý kiến lung tung. 
Đích thân Tần Ý Nùng quyết định: "Bỏ câu cuối cùng đi." 
"Vâng." 
Hai dòng chữ ngắn ngủi, Tần Ý Nùng nhiều lần thay đổi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-can/268610/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.