Chương 12: Vậy có chuyện gì không quan trọng không?
Quan Hạm sắp gọi điện thoại.
Tần Ý Nùng đột nhiên nói: "Đợi đã."
Ngón tay Quan Hạm ngừng lại, dùng ánh mắt hỏi han.
Tần Ý Nùng cũng không ngẩng đầu lên, tiếp tục lật một trang kịch bản, nhàn nhạt nói: "Đeo tai nghe."
Quan Hạm: "???"
Tần Ý Nùng vẫn làm dáng vẻ không bận tâm, ngón tay vân vê mép giấy trang A4, ngừng một giây: "Đưa tôi một bên."
Quan Hạm sắp xếp mạch suy nghĩ mới quay người, cúi xuống, khẽ nói: "Vâng."
Cô rút chiếc tai nghe bluetooth ra, đeo lên một chiếc, đưa một chiếc cho Tần Ý Nùng.
Tần Ý Nùng đeo lên.
Quan Hạm gọi điện thoại đến số của Đường Nhược Dao.
Chuông vang lên hai tiếng, Đường Nhược Dao nghe máy: "Chị Quan Hạm, sao thế ạ?" Ngữ điệu có chút cẩn thận.
Quan Hạm giả vờ như không nhìn thấy đôi lông mày đột ngột nhăn lại của Tần Ý Nùng, duy trì hình tượng lạnh lùng trước giờ của bản thân, nói: "Cô gửi tin gì cho tôi rồi lại thu về vậy."
Thay vì Quan Hạm nói nhìn thấy nhưng không hiểu ý nghĩa, chẳng thà nói căn bản không nhìn thấy. Trả lời Đường Nhược Dao dựa theo lí luận này, có thể nói năng thoải mái hơn một chút.
Đường Nhược Dao không thể nói không hoang mang, bình thường Quan Hạm sẽ không chủ động gọi điện cho cô, khi cần gọi, cơ bản đều có chuyện quan trọng cần trao đổi, có lúc Tần Ý Nùng sẽ trực tiếp nói chuyện với cô.
Đường Nhược Dao như được thắp lên một tia hi vọng, trong lòng động đậy, lập tức vứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-can/268608/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.