Chương 2: Chim Hoàng Yến 
Tần Ý Nùng quay đầu lại, giống như bầu trời rọi sáng, ngân hà cuồn cuộn, đột ngột sáng chiếu cả căn phòng. 
Trăng bạc như mâm, ánh sáng dìu dịu trải ra khắp chốn. 
Không phân biệt được đâu là ánh trăng chiếu rọi khuôn mặt cô ấy, hay là khuôn mặt cô ấy soi rọi lên ánh trăng ngoài cửa. Cô ấy chỉ đứng đó, cơ thể thẳng tắp như cây trúc trước đình, chiếc váy đỏ rực bị gió thổi khẽ lay động. 
Rõ ràng cách xa như thế, nhưng trong không khí dường như đã thoang thoảng hương thơm. 
Mượn ánh trăng che đi, Đường Nhược Dao giống như tham lam ngửi thật nhiều, bước chân vẫn đứng nguyên tại chỗ, ánh mắt đã thấp thoáng xuất hiện một tia chờ mong kín đáo. 
Rất lâu rồi chị ấy không về, lần này về sẽ ở lại bao lâu? Sẽ ở chỗ này cùng cô luôn chứ? 
Muộn như thế rồi chị ấy còn tới đây, tối nay muốn ngủ lại đây chăng? 
Tần Ý Nùng vừa nhìn thấy cô liền nở nụ cười, nét tao nhã trêи khuôn mặt tràn ra khiến người ta hồn bay phách lạc. 
Cô ấy đặt ly rượu xuống, đi về phía cô. 
Mái tóc đen óng, bờ môi đỏ rực, trêи người chỉ có chiếc váy liền thân đỏ rực, chân để trần, bàn chân trắng bóc mềm mại, đầu ngón chân trắng hồng xinh đẹp, giẫm chân lên sàn gỗ sẫm màu, dáng vẻ duyên dáng, bước chân uyển chuyển, dường như không hề phát ra bất kì âm thanh nào. Lúc bước đi, đôi chân dài thẳng tắp thấp thoáng hiện lên dưới váy, vô cùng xinh đẹp động lòng người. 
Lúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-can/268598/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.